Trầm ngâm hồi lâu, sau đó Lăng An mới chịu nói:
- Được, nhưng sau khi ta kể mong ma chủ có thể đáp ứng ta 1 điều kiện được không?
Lưu Phong khoanh tay, nghiêm túc nói:
- Được.
- Như ngài đã biết, 2 gia tộc này từ lâu đã luôn là đối thủ của nhau nên chẳng ưa gì nhau cho cam.
Nhưng dạo gần đây cả 2 bên đều đồng loạt mất bảo vật, cho nên bên này nghi ngờ bên kia, dẫn tới phải diễu quân đi đe dọa đối phương.
Xuyên Giang khoanh tay trầm tư:
- Cả 2 bên đều mất?
- Ân.
- Lăng An gật đầu - Không biết bên đấy thế nào, nhưng bên chúng ta lại bị mất 1 món bảo vật có tuổi từ nghìn năm a!
Lưu Phong hỏi lại:
- Báu vật của các ngươi có sức hút đến thế cơ à?
- Dạ thưa, không đến nỗi thế đâu! - Lăng An xua xua tay - Món đồ đấy chỉ quý về độ tuổi thôi, thực ra chúng ta cũng chẳng quan tâm lắm cho cam, nhưng do bên kia cũng bị mất đồ, lên vấn đề mới bị đưa lên cao tới đỉnh điểm thôi!
Cô nghe xong, hồi lâu mới nói:
- Vậy còn điều kiện của chủ nhân Tôn gia đây thì sao?
Lăng An liền chắp tay:
- Ta muốn ngài hãy làm sáng tỏ vụ việc này nga, chứ kéo dài việc diễu binh này cũng không hay lắm.
Ta không sợ tốn kém, nhưng ta chỉ sợ mối quan hệ giữa 2 gia tộc này đi vào ngõ cụt thôi.
Lưu Phong liên tục gật đầu, bình thản nói:
- Được.
- Chờ tin tốt từ ngài!
Lưu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/su-ton-cua-ta-lai-gian-doi-roi/1392266/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.