Edit by meomeocute Nếu có ai hỏi, địa ngục là gì? Vậy thì bất cứ ai có mặt tại đây vào khoảnh khắc này, hẳn đều sẽ trả lời: Địa ngục chính là ngày Đoan Ngọ năm đó, bên ngoài Thanh Hòa Tông, chính là đêm tối mịt mù ấy tại khách đ**m này. Trên mặt đất, hơn mười kẻ bịt mặt ngã xuống lặng lẽ, một số thậm chí vẫn còn giữ nguyên biểu cảm và tư thế lúc bỏ chạy, giây trước vẫn đang tháo chạy, giây tiếp theo đã hoàn toàn mất đi ý thức. Ánh trăng đổ xuống, chiếu lên khuôn mặt của một kẻ bịt mặt chết không nhắm mắt. Tấm vải đen che khuất đi biểu cảm của hắn, nhưng có lẽ phía sau lớp vải kia, là một gương mặt vặn vẹo vì sợ hãi đến cực độ. Mà kẻ gây ra tất cả-Thời Cố, từ lúc ra tay cho đến khi mọi chuyện kết thúc, thậm chí không hề di chuyển dù chỉ một bước. Gió đêm rít gào lao đến, giống như tiếng ai đó đang nức nở, tựa hồ cả trời đất cũng run rẩy vì sợ hãi. Còn Thời Cố chỉ đứng đó, lặng lẽ quét mắt nhìn qua khung cảnh trước mặt. Máu tươi của đám người bịt mặt vẫn đang không ngừng tuôn chảy, tụ lại trên mặt đất thành một vũng máu nhạt. Những đệ tử bất hạnh bỏ mạng cũng nằm lẫn trong đó, thi thể la liệt khắp nơi. Lúc này, trong đầu tất cả mọi người chỉ còn sót lại một cụm từ duy nhất- Núi thây biển máu. Bỗng nhiên, Thời Cố cử động. Một đệ tử của Thương Vân Tông
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/su-ton-den-tu-vien-tam-than/2867696/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.