ฅ^•ﻌ•^ฅ Edit by meomeocute ฅ^•ﻌ•^ฅ Ma tộc có tập tục khác biệt với các nơi khác, cúng tế người thân mỗi mười năm một lần, nhưng mỗi lần lại kéo dài trọn vẹn một tháng. Đêm hôm đó, Úc Chiêm sắp xếp cho Thời Cố nghỉ ngơi trong căn phòng hồi nhỏ của hắn, còn bản thân thì lặng lẽ rời đi, không dám ngủ cùng Thời Cố trong một phòng. Giờ đây hắn càng lúc càng không thể khống chế d*c v*ng đối với Thời Cố. Trước khi rời đi, Úc Chiêm đã đốt sẵn hương an thần cho Thời Cố, lặng lẽ nhìn y chìm vào giấc ngủ, trong lòng bỗng dâng lên một cảm giác muốn lùi bước mãnh liệt. Nhưng cũng chỉ là thoáng qua, chỉ trong khoảnh khắc ấy, hắn cúi người, trân trọng đặt một nụ hôn lên khóe môi Thời Cố. Ánh nến chiếu lên hai người đang hôn nhau, một người tỉnh táo, dịu dàng pha lẫn thành kính, một người đang say ngủ, yên lặng vô cùng, không chút sát khí. Ánh nến tắt phụt, tiếng cửa đóng "két" vang lên rõ ràng trong bóng tối. Mà giữa màn đêm yên tĩnh, người tưởng chừng đang ngủ say kia chậm rãi mở mắt, đôi mắt đen láy lấp lánh ánh sáng kỳ dị, ánh đỏ từ chiếc vòng tay đột ngột phát sáng phản chiếu trong mắt y. Thời Cố yên lặng, tựa như đang chờ đợi điều gì đó. Cuối cùng. [Ding——] Âm thanh nhắc nhở quen thuộc của hệ thống một lần nữa vang lên, khác với mọi lần, tiếng động này không vang lên trong đầu Thời Cố, mà phát ra từ chiếc vòng tay. Chiếc
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/su-ton-den-tu-vien-tam-than/2867752/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.