Sở Thanh Vân nhíu mi, cố gắng nhìn biểu hiện của Bạch Cẩn Phong, thấy hắn vẫn bình thường thì hơi thất vọng.
Cũng đúng, nếu là hắn thì sao phải phủ nhận chứ, việc này cũng đâu có gì?
À cũng hơi có gì, Sở Thanh Vân chợt nhớ đến nụ hôn nhẹ vào trán hôm đó, gương mặt lập tức ửng đỏ.
"Vâng. Là đệ tử nhầm." Sở Thanh Vân ngượng ngùng thu hoả diễm về, lại nhớ ra thứ khác. "Sư tôn, lần này vào Hoả Liên phần đệ tử tăng hai tiểu cảnh giới liền, sư tôn có nhớ đã hứa gì không?"
Bạch Cẩn Phong nghe thấy thế thì bật cười, dí ngón tay trỏ vào trán y, "Được lắm, còn dám đòi, vậy ngươi muốn quà gì nào?"
Đôi mắt Sở Thanh Vân rực rỡ, khoé miệng cong lên, "Sư tôn! Vậy người cho đệ tử xuống núi với Từ Kha sư huynh và Diệp Thần sư huynh nhé."
Bạch Cẩn Phong sững người lại, ý cười trong mắt đột nhiên biến mất.
"Không được." Chẳng cần nghĩ ngợi, hắn lập tức cự tuyệt. "Sở Thanh Vân, ngươi không được phép xuống núi."
"Tại sao?" Tự dưng thái độ của Bạch Cẩn Phong thay đổi làm y hơi sờ sợ, nhưng vẫn cố giải thích. "Cũng không phải là đi lịch lãm. Có hai vị sư huynh đi kèm mà, đệ tử chỉ xuống núi thăm thú một vòng rồi về thôi."
"Ta đã nói không được là không được! Ngươi chưa Kết Đan..." Bạch Cẩn Phong nghĩ tới gì đó bèn nhíu mày thật sâu, hắn lắc đầu, "Kết Đan cũng không được. Như vậy đi, bao giờ Kết Anh thì vi sư sẽ cho ngươi xuống núi!"
"Kết Anh???" Sở Thanh Vân
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/su-ton-dung-toi-day/2691875/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.