Lúc Sở Thanh Vân chạy về phòng thì Bạch Cẩn Phong chưa về, y đi tới đi lui một mình trong phòng, sau đó vì phấn khích mà nhảy lên giường hò hét.
Đại điển song tu...!y cảm giác đã chờ ngày này đã lâu rồi, một ngôi nhà có thể về, một danh phận chính đáng, những thứ mà y muốn đều sắp đạt được rồi.
Còn gì tuyệt hơn chuyện có thể vĩnh viễn bên cạnh người mình yêu chứ? Sở Thanh Vân chỉ lo cuộc đời tu sĩ quá dài, nếu chỉ có một mình trải qua thì thật là cô đơn, may mắn là y và Bạch Cẩn Phong đã gặp nhau rồi yêu nhau, sau này bọn họ sẽ cùng nhau tu luyện, cùng nhau phi thăng, giả dụ có thất bại đi chăng nữa thì cùng chết.
Dù thế nào cũng vẫn là chuyện tốt.
Cạch!
Sở Thanh Vân vì phấn khích mà không để ý đến cửa bên ngoài đã mở, Bạch Cẩn Phong vừa vào đã nhìn thấy thiếu niên lăn bên này lộn bên kia, y phục đã sớm rối loạn, ánh mắt hắn tối lại, nhưng e ngại nhạc phụ đại nhân còn ở phòng bên cạnh nên đành nhịn xuống, rón rén đến gần.
Sở Thanh Vân đang suy nghĩ lung tung thì thấy cơ thể chao đảo, vùng eo bị một bàn tay rắn chắc sốc lên, y trợn tròn mắt nhìn, thấy ánh mắt Bạch Cẩn Phong đang nhìn y như nhìn một con mồi.
"Sư tôn," Sở Thanh Vân không để ý đến, y quàng tay lên cổ Bạch Cẩn Phong, thuận tiện quặp chặt lấy hắn, vui vẻ hỏi.
"Đại điển song tu là thế nào vậy? Chúng ta sẽ tổ chức sao? Tổ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/su-ton-dung-toi-day/2692089/chuong-142.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.