Dù là ai cũng rất cảm ơn người đó đã cứu tôi thoát khỏi sự cứng họng. Nói là tôi và hắn quay lại nhìn người đó nhưng chỉ có mình tôi mà thôi, còn hắn cũng có nhìn nhưng là nhìn ra bên ngoài hành lang đồng thời cũng hạ tay xuống. Thì ra người gọi 2 đứa tôi là cô ấy Trần Mỹ Mỹ, cô ấy đi lại và hỏi:
_ “Hai người đứng đây làm gì vậy? Bị phạt vì đi trễ à.” – cô ấy hỏi chi rồi tự trả lời luôn vậy? Khi nghe giọng cô ấy cất lên tôi thoáng thấy hắn hơi nhiếu mày chắc là vì gặp người yêu cũ nên thấy khó chịu. Nhưng theo một khía cạnh lễ phép tôi vẫn trả lời cô ấy:
_ “Dạ, đúng vậy. Tại tụi em đi trễ nên bị thầy phạt đứng ngoài đây.” – cười trả lời cô ấy
Còn hắn lúc nãy một mực không nói chuyện thì nghe xong câu nói của tôi, thì cười nữa miệng rồi quay lại đính chính với tôi:
_ “Là tôi tự nguyện ra đây chịu đứng phạt chung với cậu, còn cậu thì là bị phạt.”
_ “Nếu cậu không tự nguyên ra, thì tôi cũng sẽ nói cho đến khi nào thầy chịu phạt câu thì thôi.” – tôi cũng đính chính lại với hắn
_ “Cậu nghĩ ông thầy đó dám sao?” – hắn nói vẻ đắc thắng
Tôi đây lớn tuổi hơn cậu nên sẽ nhường cậu đó, thực ra là cãi không lại vì tôi cũng biết ông thầy đó không dám, đừng nói đến ông thầy đó có khi tất cả giáo viên cũng không luôn ấy chứ. Không cãi nhau với hắn tôi quay hỏi cô ấy:
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/su-tra-thu/2235503/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.