"Đúng vậy, Chiến Minh, ông mau nói đi, mau nói đi.." Nhị trưởng lão Lưu Triệt cũng vội vàng lên tiếng nói.
Giọt nước mắt của Tiêu Chiến Minh rơi xuống, ông ta nói với giọng nghẹn ngào: "Hạo Thiên... Hạo Thiên khi thắng bé đưa người đến tiến đánh chiến đội Linh Cẩu thì bị mười một cường giả cấp chủ đạo của chiến đội Thiết Lang và chiến đội Phi Ngư mai phục. Bây giờ... Bây giờ sống chết không rõ, hơn nữa đám người của chiến đội Thiết Ưng, chiến đội Ngân Xà và chiến đội Hùng Sư cũng đang chạy đến bên đó." "Đại trưởng lão... ông hãy cứu Hạo Thiên đi, cứu lấy thẳng bé.." Phịch... Tiêu Chiến Minh nói rồi quỳ rạp xuống mặt đất.
Vẻ mặt của đám người Tân Võ nhanh chóng thay đổi, vội vàng đỡ Tiêu Chiến Minh đứng dậy. Sau đó Tân Võ không hề do dự gì mà hét lên với mọi người: “Mọi người, tình hình đang rất khẩn cấp nên không kịp bàn bạc thương lượng. Nhanh chóng đi đến phi trường, bay xuyên đêm đến bên chiến đội
Linh Cẩu. Nhanh lên, nhanh lên!”
Tân Võ nói xong không hề có ý dừng lại. Ông ta kéo cánh tay của Tiêu Chiến Minh rồi lập tức lao ra ngoài, sau đó mọi người đi ra con đường đến phi trường ở sau sân. Tân Võ ra từng mệnh lệnh, không ngừng truyền đạt xuống cấp dưới. "Lưu Triệt, ông lập tức báo mệnh lệnh cho các chiến đội Hùng Sư, Thiết Ưng và Ngân Xà rồi thông báo với Thiên Hạ! Tiêu Hạo Thiên chính là quan chỉ huy thứ năm trong chiến đội Thiên Hạ của tôi, kẻ nào dám ra tay với cậu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/su-tro-lai-cua-chang-re-vo-dung/2571988/chuong-453.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.