Dương Hạ gật gật đầu, sau đó lãnh đạm cười nói: "Ừm, coi như có thể, cũng coi như là không thể. Nói thế nào nhỉ, tôi còn có một vài con bài, tôi bây giờ nếu đã lựa chọn xuất thế, tất nhiên là có phần nắm chắc nhất định, lão già đó của nội khu Thiên Hạ, một lần hai lần có lẽ không giết được tôi..." "Ồ? Haha... Chẳng lẽ tông chủ Dương còn có con bài chưa thành sao? Ông cũng đã đột phá đến Nhân Vương sơ kỳ rồi, lẽ nào, trên người ông còn có con bài khác?" Tôn cường giả cấp Nhân Vương trung kỳ của chiến đội Hùng Sư kia, tiếp tục hỏi.
Nụ cười trên mặt Dương Hạ từ từ thu lại, ông ta gật đầu nói: “Hừ, đương nhiên vẫn là một chút, hừ, nếu không làm sao dám tới núi Thánh Sơn này của các người..."
Lúc này, Dương Hạ mới vừa nói xong. Đột nhiên tám tôn sinh cánh đinh phong của Liệt Dương Tông ở bên dưới, cũng là tám bộ tướng dưới trưởng của Dương Hạ, tám người bọn họ đột nhiên khi thể bùng nổ, sau đó đằng sau mỗi người đều xuất hiện một vòng ánh sáng ngưng tụ lại.
Tuy nhiên, vầng hào quang mặt trời lớn ngưng tụ phía sau mấy người Dương Liệt, Dương Khắc, có chút gì đó không quá phù hợp với bọn họ, cho nên bọn họ vẫn là sinh cảnh đỉnh phong như cũ, không tính là bán bộ Nhân Vương. Trái lại lại vô cùng phù hợp với Dương Hạ. "Tám bộ tướng, tụ hợp Nhân Vương!" Dương Liệt ở dưới Dương Hạ đột nhiên kêu lên một tiếng. Đột nhiên tám vầng sáng mặt trời
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/su-tro-lai-cua-chang-re-vo-dung/2572025/chuong-490.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.