"Em... em không, em..." Trong lòng Cao Ảnh Vy hoàn toàn luống cuống, trên khuôn mặt xinh đẹp tràn đầy lo lắng, khẩn trương.
Tiêu Hạo Thiên chống một tay vào bức tường đẳng sau Cao Ánh Vy, môi anh gần như chạm vào đôi môi đỏ mọng của cô, thì thầm: "Hửm? Bà xã, lúc trước có mấy lần anh chinh chiến ở ngoại vực, khi nào gặp khó khăn nhất, luôn luôn xuất hiện một người phụ nữ mặc váy trắng đến giúp anh. Em nói xem... anh phải làm thế nào để cảm ơn cô ấy đây?"
Lời Tiêu Hạo Thiên nói rất có ý vị thâm trường, ánh mắt anh hiện lên ý cười nhìn Cao Ánh Vy. "Hả? Gì cơ, ai không biết đâu. Anh..." Chà, người đẹp Cao Ánh Vy của chúng ta vẫn đang cố gắng giãy giụa lần cuối.
Tiêu Hạo Thiên liếm môi dưới, giống như một con sói xám to lớn xấu xa đang bắt nạt một cô gái nhỏ, tiếp tục nhìn chằm chằm Cao Ánh Vy nói: "Nhưng anh lại nghĩ người phụ nữ giấu mặt đó hình như là bà xã đại nhân của anh. Có phải là em không?" "Anh... anh nhầm rồi, không phải, không phải em đâu..." Cả người Cao Ánh Vy dán chặt vào bức tường phía sau, không dám nhìn thắng vào mắt của Tiêu Hạo Thiên. Trái tim của cô sắp nhảy ra khỏi cổ họng rồi.
Cao Ánh Vy ngả người ra sau, Tiêu Hạo Thiên tiếp tục áp sát. Sau đó hôn nhẹ lên má của cô, anh lại nói: "Vài ngày trước Khi chiến đấu với con linh cẩu, người phụ nữ đó đã bị thương. Sau đó, cô ấy đã đi vào một sơn động để chữa
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/su-tro-lai-cua-chang-re-vo-dung/2572063/chuong-528.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.