Sáng hôm sau, lúc tỉnh dậy Trần Vận Thành thấy Ninh Quân Diên vẫn chưa rời giường, anh rất ít khi thấy Ninh Quân Diên ngủ nướng, có lẽ do tối qua uống quá nhiều rượu.
Anh đi ra ngoài mua bữa sáng cho Ninh Quân Diên về, một mình ngồi bên bàn ăn một lúc, nghĩ đến việc lát nữa không biết phải đối mặt với Ninh Quân Diên như thế nào, bèn dứt khoát sửa soạn đi ra ngoài.
Trùng hợp là, lúc Trần Vận Thành ra khỏi cửa thì vừa vặn cặp vợ chồng ngày đó đến xem cửa hàng cũng gọi điện cho anh, tỏ ý bằng lòng với điều kiện tiền thuê của anh, muốn thuê lại cửa hàng này.
Giải quyết xong việc cho thuê lại cửa hàng mất hết một buổi sáng của Trần Vận Thành, vì anh chỉ cho thuê lại, nên còn phải liên hệ với chủ cho thuê cửa hàng, ký hợp đồng cho thuê lại.
Bận rộn đến trưa, Trần Vận Thành cuối cùng cũng lấy lại được tiền thuê nhà mà anh đã trả trước một năm.
Sau khi nhận lại số tiền đó, anh định gộp cùng với tiền hàng hôm bữa trả hàng chuyển trả nợ cho Ninh Quân Diên trước. Anh gửi tin nhắn cho Ninh Quân Diên hỏi thông tin tài khoản của hắn, Ninh Quân Diên chẳng nói gì cả, mà nhanh chóng gửi lại cho anh.
Trần Vận Thành đứng ở ven đường, nhìn cửa hàng nhỏ mà mình đã ở và kinh doanh hai năm qua lần cuối cùng, lúc chuẩn bị xoay người rời đi, thì nhìn thấy cô bé hay ăn trộm ở ngã tư đang đứng cách đó không xa nhìn anh.
“Lại đây,” Trần Vận Thành cúi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/su-y-lai-nguy-hiem/1703444/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.