Lúc sau bọn họ cùng tới nhà ăn của bệnh viện ăn sáng.
Ninh Quân Diên dẫn anh tới nhà ăn công chức của bệnh viện, vì không có người ngoài, nên người cũng không nhiều lắm. Có rất nhiều bác sĩ vẫn còn mặc đồng phục, có lẽ là trực đêm buổi sáng đợi kiểm tra phòng.
Dù sao cũng là bệnh viện lớn, bác sĩ y tá rất nhiều, không nhận ra nhau cũng là chuyện bình thường, nên khuôn mặt xa lạ của Trần Vận Thành xuất hiện trong đó cũng không làm người ta chú ý.
Nhưng rõ ràng Ninh Quân Diên rất có cảm giác tồn tại ở đây, dọc đường Trần Vận Thành theo hắn tới đây, mấy y tá trẻ gặp được giữa đường gần như đều chủ động chào hỏi hắn, mặc dù Ninh Quân Diên chỉ trả lời bằng khuôn mặt vô cảm, thì mấy cô gái kia cũng chẳng hề giận, ngược lại còn cười mỉm mà rời đi.
Ninh Quân Diên bảo Trần Vận Thành ngồi xuống cạnh một cái bàn trống, rồi hỏi anh: “Cậu muốn ăn gì?”
Trần Vận Thành nhìn bữa sáng mà người của bàn bên cạnh đang ăn, nói: “Bánh bao và một bát cháo.”
Ninh Quân Diên gật đầu, cầm thẻ cơm đi mua bữa sáng.
Trần Vận Thành nhìn bóng lưng Ninh Quân Diên, đồng thời nghe thấy bác sĩ ở một bàn bên cạnh đang kể về kinh nghiệm tối hôm qua cấp cứu bệnh nhân cho y tá ngồi đối diện mình nghe.
Anh lấy điện thoại ra, cúi đầu gửi tin nhắn cho Cố Dao Gia: “Anh đến bệnh viện rồi, ăn sáng xong sẽ tới tìm em.”
Lúc định cất điện thoại, thì có một nam bác sĩ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/su-y-lai-nguy-hiem/1703474/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.