Edit + Beta : Anky
Một bữa tôm hùm ăn đến lúc này, bầu không khí lúng túng tới mức quả thực không có biện pháp tiếp tục ăn nữa.
Chu Tương Tương cảm giác mình sắp khóc. Thật sự.
Phó Tranh cũng có chút lúng túng, hỏi cô: “Ăn no rồi sao?”
Chu Tương Tương nhìn hắn, rất đáng thương nói, “Không muốn ăn nữa, rất no rồi.”
Phó Tranh vốn đang rất lúng túng, kết quả vừa nhìn thấy bộ dáng Chu Tương Tương đáng thương, liền bật cười, “Chu Tương Tương, cậu đừng khóc a, không ăn thì không ăn, tôi cũng sẽ không ép buộc cậu ăn.”
Hắn đem bao tay dùng một lần tháo ra, đứng lên, nói: “Tôi đi rửa tay, cậu ở tại chỗ này đợi tôi.”
“Tôi… Tôi cũng đi.”
Cảm giác đầu ngón tay đều là mùi hương của Phó Tranh.
Hai người cùng đến toilet rửa tay, rửa xong, Chu Tương Tương muốn đi toilet, bảo Phó Tranh ở bên ngoài đợi cô.
Hắn gật đầu, đi ra bên ngoài.
Trong quán ăn vẫn còn chút ầm ĩ, lại nóng, ra ngoài có gió thổi qua, trong nháy mắt thoải mái hơn nhiều.
Hắn đứng ở cạnh tường, từ trong túi quần lấy ra một điếu thuốc.
Mới vừa ngậm trong miệng châm lửa, lại nghe thấy có người gọi hắn, “Phó Tranh!”
Hắn nghe thấy thanh âm kia, ấn đường khẽ nhăn lại, ngẩng đầu nhìn thấy mấy nữ sinh chạy về phía hắn.
Người đến là Đường Hân Trúc cùng vài người bạn của cô ta.
Phó Tranh vừa nhìn thấy Đường Hân Trúc liền phiền lòng, quay đầu lại muốn đi.
“Phó Tranh!” Đường Hân Trúc đã mấy ngày không gặp hắn, vội vàng kéo tay hắn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sung-ai-ca-doi/1478390/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.