Bị Diệp Tiêu huyên náo như vậy, Thư Nhạc cảm thấy chính mình triệt để xuống đài không được, cắn chặt răng, xoay người bước đi.
-“Chị, làm sao chị không gọi cô ta lại!” Lý Phương Phương ăn thiệt, tự nhiên không chịu dễ dàng buông tha Diệp Tiêu….
Thư Nhạc nghiêng mặt, liếc cô trắng mắt, ánh mắt thanh lãnh vài phần,
-“Em là thật ngốc hoặc là giả ngốc?”
Giờ phút này, cô mà khó xử Diệp Tiêu chính là nói rõ làm khó dễ người mới, Thư Nhạc dù sao cũng là một minh tinh điện ảnh, chút đạo lý ấy sẽ không không hiểu, chính cái gọi là chỗ cao không tanh hàn, cô càng nổi tiếng người chờ cô xấu mặt lại càng nhiều.
-“Chị!” Lý Phương Phương có chút bất mãn, gắt gao cắn chặt răng.
-“Đi thôi, em diễn!”
Thư Nhạc tức giận nhắc nhở, người trong bộ phim ‘Linh Âm cũng là xem ở trên mặt mũi Thư Nhạc mới có thể an bày nhân vật cho Lý Phương Phương, nếu không với tư chất của cô ta, căn bản không có khả năng tiến vào vòng giải trí.
Lý Phương Phương không có cách, chỉ phải thành thành thật thật xoay người đi theo ở phía sau Thư Nhạc.
Diệp Tiêu vừa đi đến phòng hóa trang, chợt nghe một thanh âm,
-“Cô là Diệp Tiêu?”
Cô hơi hơi hí mắt, ngẩng đầu nhìn về phía người trước mặt, đã thấy Émi từ phía sau phòng trang phục loạn thất bát tao đi ra.
-“Vâng!” Diệp Tiêu vân đạm phong khinh, ngồi ở trước bàn trang điểm đáp.
Cô tự nhận, trong đoàn phim này, mặc kệ là ai, cũng không có đảm lượng động mình, huống chi, lúc
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sung-ai-manh-the-trung-sinh/676587/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.