Hạ Ngư đã học xong làm cách nào để đặt mua hàng trên mạng, nàng mua một chai thuốc nhuộm nho nhỏ.
Khoa học kỹ thuật ở thời đại tinh tế phát triển nhanh chóng, thuốc nhuộm không phải dùng thứ màu đầy hoá chất để tô như trên Trái Đất, mà là thông qua thay đổi ánh sáng đến thay đổi màu lông để mọi người nhìn thấy.
Cho nên sẽ không gây thương tổn cho thân thể.
Vốn Hạ Ngư tính trực tiếp mang mèo nhỏ đi khám, nhưng nghĩ tới lệnh truy nã của Bạch Lạc Lạc, Hạ Ngư vẫn quyết định ở nhà thành thật vài ngày, nhuộm lông cho mèo nhỏ trước đã rồi tính sau.
Hạ Ngư chọn màu màu đen tuyền để nhuộm.
Vi Nhi Pháp rất ngoan ngoãn để mặc nàng bôi thuốc nhuộm lên người.
Nó đại khái hiểu được vì sao Hạ Ngư phải làm vậy, nhưng lại vẫn không kìm được đáy lòng chua chua.
Kỳ thật tiểu cô nương cũng không thích màu lông nó nhỉ, chẳng qua nàng sẽ không nói xấu mèo, chỉ biết khen cho có lệ.
Nếu có một con mèo màu lông thuần thì chắc chắn Hạ Ngư lại càng thích màu thuần hơn...!
Ví dụ như, nếu nó và một con mèo màu lông thuần chủng đồng thời xuất hiện, khẳng định Hạ Ngư sẽ ôm con mèo thuần sắc kia đi.
Sau đó cũng sẽ làm cơm mèo thật ngon cho con mèo đó ăn, vuốt lông nó, sờ đầu nó, để nó liếm ngón tay, rồi làm ổ cho nó........!
Sau đó Vi Nhi Pháp chỉ có thể ở một bên trông mong nhìn, cuối cùng biến thành một con mèo lưu lạc đáng thương qwq.
Vi Nhi Pháp càng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sung-ai-noi-dau-qua-tim-cua-mieu-dai-thong-linh/410703/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.