Editor: Ái Khiết
Ba người tổ điều tra hình sự khí thế hừng hừng từ viện kiểm sát đi ra, trên mặt đều mang kính râm, một tay ôm tư liệu, tay khác cắm trong túi, cực kỳ soái khí vuốt vuốt tóc, một đường đi thẳng phảng phất còn mang theo gió bay.
Thời tiết tối tăm hơn nửa tháng nay cuối cùng cũng có xu thế sáng sủa hơn, mây đen lui dần đi, ánh dương nhàn nhạt chiếu lên người thật ấm áp. Thẩm Hạ Thời nheo nheo mắt, duỗi eo vặn cổ, cất giọng lười biếng:
"Đi thôi."
Đang muốn mở cửa xe, phía sau truyền đến tiếng Úy Tây Châu gọi cô. Thẩm Hạ Thời xoay người nhìn, Úy Tây Châu và hai nữ trợ lý phía sau thở hồng hộc:
"Bộ trưởng nói tôi chưa quen với đơn vị nên tôi đi theo cô học tập."
Thẩm Hạ Thời gật đầu, mở cửa lên xe: "Theo kịp chúng tôi."
Cậu ta có chút ngượng ngùng: "Sáng nay tài xế nhà đưa tôi đến đây, tôi không lái xe đi."
Dương Cẩn trợn trắng mắt, anh nói đây là chính là đại thiếu gia mà. Anh ta phất tay rất ghét bỏ rồi nói: "Lên xe đi, chen chúc một chút."
Thẩm Hạ Thời dịch vào trong xe, Úy Tây Châu ngồi cạnh cô. Cứ như vậy mà sáu người nhét vào một chiếc xe. Khương Hân hạ chân dẫm ga chạy về hướng bệnh viện, trong xe đài tin tức đang phát ca khúc được yêu thích hiện giờ, ầm ĩ đến mức màng nhĩ của Úy Tây Châu cũng phát đau.
Cậu ta ngồi rất gần Thẩm Hạ Thời, dư quang có thể nhìn thấy cô lười nhác dựa vào ghế. Quần jean
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sung-ai-tieu-hu-hong-can-du/1164720/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.