Đơ người, cô đang làm gì đấy? 
Cảm thấy cậu rung còn chảy nhiều mồ hôi cô liền cười thành tiếng, tay nhéo vào mũi cậu "Sao lại sợ?" 
Cậu không trả lời, chỉ trong bóng đêm tự mình đỏ mặt. 
Cô càng cười lớn, vì tối nên cậu không thấy được trong mắt cô chỉ toàn là sủng nịnh. 
"Hình như có con muỗi trên má cậu, tôi là không muốn cậu đau, đành phải hi sinh môi mình để giúp cậu" thật trá hình. 
Gật đầu tỏa vẻ hiểu, cậu liền thở phào nhẹ nhõm, như gở đi gánh nặng. 
"Cậu áp lực lắm hả?" Có chút hờn giận. 
"Không phải, nhưng làm vậy bạn trai chị sẽ buồn, và..." Người cậu thích cũng chẳng vui. 
Không chờ cậu nói xong cũng không nghĩ cậu sẽ nói lên câu đó, cô liền cắt lời "Tôi không có" 
Chẳng hiểu "Không có?" 
Không trả lời,im lặng khoảng 5p thì cô cảm nhận được hơi thở đều đều cậu từ từ dựa vào vai cô yên lặng ngủ. 
Cô cũng từ từ dựa vào đầu cậu, người con trai này, không khiến cô có cảm giác chán ghét, lại mang lại cho cô cảm giác muốn bảo bọc. 
Khi trước cô còn nghĩ mình bị les, thấy con trai liền có cảm giác muốn giết người, lại chơi cùng con gái, còn rất thân với Tiểu Bạch, Lạt Hạo chỉ xem như em trai... thật khiến cô không khỏi có phần lo lắng. 
Nhưng từ khi gặp cậu, cả tinh thần và ý nghĩ cũng thay đổi, vì sao?.. cô không biết. 
Chỉ biết là, cô nhất định phải nắm được cậu.... 
____+_____ 
Sáng ngày hôm sau, khi chỉ vừa mới tỉnh dậy, cậu liền khóc thét lên, làm cô 
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sung-anh-den-tron-doi/1476224/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.