Tối nay, Lô Nguyệt Nguyệt làm chuyện gì cũng chậm chập, như nấu cơm, rửa chén, tắm, lau sàn. . . . . .
Lăng Thiệu vừa xem TV vừa ăn trái cây, thấy Lô Nguyệt Nguyệt làm việc gì cũng chậm rì rì,die»ndٿanl«equ»yd«ontrong lòng anh hiểu cô đang suy nghĩ gì, đột nhiên cúi đầu, kêu cô một câu: "Nguyệt Nguyệt."
"Cái gì?" Lô Nguyệt Nguyệt đang thất thần mà lau sàn, nghe anh gọi mình, sợ hết hồn.
Lăng Thiệu nhìn cô mà nhíu mày , "Em đang nghĩ gì vậy?"
"Không có nghĩ gì cả!"die»ndٿanl«equ»yd«onLô Nguyệt Nguyệt không thể cho anh biết mình đang nghĩ cái gì, vội vàng lắc đầu phủ nhận, sắc mặt từ từ đỏ lên; thật ra thì cô đang suy nghĩ, mấy ngày trước, Tô Tô nói với cô về cái chuyện kia, việc giữa nam nữ. . . . . .
"Nếu không suy nghĩ gì, tại sao mặt đỏ như vậy?" Lăng Thiệu dùng tăm cắm vào miếng táo, thả vào trong miệng mà nhấm nháp.
"Đâu….đâu có? Nhất định là em mệt mỏi!" Lô Nguyệt Nguyệt cười khan.
"À. . . . . ." Lăng Thiệu sâu xa nói “À" một tiếng, nụ cười càng mở rộng, chờ cô vất vả lau sàn xong,die»ndٿanl«equ»yd«onvội kêu cô tới đây, "Nguyệt Nguyệt, chúng ta đi nghỉ ngơi thôi."
"Ưmh, xem TV một chút được không?" Lô Nguyệt Nguyệt kiếm cớ, cố kéo dài thời gian, cô cảm thấy, cùng anh ngủ chung,die»ndٿanl«equ»yd«onkhông tốt lắm! Mặc dù bọn họ đã từng ngủ chung. . . . . .
"Không được, anh thấy em rất mệt. . . . . ." Lăng Thiệu cười cười, nhìn mặt Lô Nguyệt Nguyệt, vừa cười he he nói:die»ndٿanl«equ»yd«on"Muốn xem tivi cũng được, trong phòng cũng có TV, chúng ta nằm xem,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sung-em-den-nghien/1848973/chuong-7-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.