Chỉ Ngưng đi trên đường cái, giờ khắc này, trong đầu cô đều là hình ảnh người phụ nữ kia ôm Hoàng Phủ Thần Phong. Cô băng qua đường, xa xa, một chiếc xe đang lao đến phía trước đột nhiên phanh gấp, lái xe ló đầu ra hung hăng mắng Chỉ Ngưng.
Hiện tại, Chỉ Ngưng không biết mình còn có thể đi nơi nào? Chỉ Ngưng khóc tới mức hai mắt lờ mờ nhìn không rõ nữa, cô không còn khí lực tiếp tục lang thang trên đường nữa.
“Cẩn thận” ngay khi Chỉ Ngưng chuẩn bị một chiếc xe đụng vào, một người đàn ông nhào tới xô ngã cô. Chỉ Ngưng còn không biết xảy ra chuyện gì đã bị đẩy ngã rồi. Sau khi người kia nhìn rõ Chỉ Ngưng, mới nhận ra, “Di? Cô không phải Hàn Chỉ Ngưng sao?”
“A, anh là Nhan Nặc Tư?”
“Cô còn nhớ rõ tôi? Cô đã xảy ra chuyện gì, cô vừa rồi rất nguy hiểm, thiếu chút nữa đã bị đụng phải.” Nhan Nặc Tư kéo Chỉ Ngưng đến khu vực an toàn.
“Tôi... tôi không sao! Tôi đi trước.”
“Cô ngẩn ngơ như vậy còn nói không có việc gì! Cô đi một mình tôi sẽ thấy lo lắng, tôi đưa cô về!”
“Không. Tôi không muốn trở về, chúng ta đi uống cà phê, được không?”
“Được! Đi thôi, xe của tôi ngay bên cạnh.”
Bọn họ ngồi ở quán cà phê đã mau hai giờ rồi, cà phê cũng đã uống vài tách. Nhưng Chỉ Ngưng vẫn không nói một câu nào, chỉ là ngơ ngác nhìn ra ngoài cửa sổ. Nhan Nặc Tư an vị ngồi đối diện với Chỉ Ngưng, lẳng lặng nhìn cô.
“Nhan Nặc Tư, tối nay tôi không
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sung-em-khong-tot-sao/900345/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.