Edit: Haan
Chẳng qua Trình Khanh Khanh không ngờ rằng, anh không mang cô tới Bạch gia.
Bạch Duyên Đình đưa cô đến khu biệt thự trên đường Nam Giang, đợi anh dừng xe trước một tòa biệt thự, Trình Khanh Khanh lúc này mới ngẩn người, “Anh…không sống ở Tử Kinh Viên sao?”
Bạch Duyên Đình giúp cô mở cửa xe, “Bình thường tôi đều ở đây.”
Trình Khanh Khanh có chút luống cuống, đi theo anh xuống xe vào trong cô mới phát hiện trong biệt thự lớn như vậy hình như chỉ có một mình Bạch Duyên Đình ở.
Bạch Duyên Đình chỉ cho cô hướng của phòng bếp, “Phòng bếp ở bên kia, tôi lên lầu thay quần áo trước đây.”
Trình Khanh Khanh gật đầu, anh liền tự đi lên lầu, Trình Khanh Khanh đi vào phòng bếp, đem gừng rửa sạch cắt nhỏ bỏ vào vào trong nồi nấu, đợi cô nấu xong bưng ra anh cũng đã thay quần áo xuống.
Bạch Duyên Đình nhìn chén nước gừng hơi nhíu mày, “Chắc là không quá khó uống chứ?”
Trình Khanh Khanh thấy anh cả người cao lớn, thế nhưng ở trước mặt một chén nước gừng lại lộ ra bộ dáng khó xử, cảm thấy rất buồn cười, cô nhịn cười lắc đầu với anh, “Không khó uống đâu, anh nắm mũi lại, uống mấy ngụm là hết rồi.”
“Ờ…” Anh đáp một tiếng, quả nhiên một tay bưng chén, một tay nắm mũi rót chén nước gừng vào miệng.
Trình Khanh Khanh thấy anh uống đến mức vẻ mặt đau khổ, vội vàng rót một chén nước đưa qua, anh cũng không khách khí, sau khi tiếp nhận liền ùng ục rót vào trong miệng, lại lấy khăn giấy lau miệng, “Hương
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sung-em-tan-xuong-tu-thanh-du/997415/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.