Lần này Nguyệt Quang Hồ không còn phản kháng mãnh liệt giống như trước nữa, mà nó dùng cặp mắt mỹ lệ nhìn chăm chú vào Sở Mộ.
Hồn sủng cũng giống nhân loại đều có suy nghĩ riêng, có tâm tình của mình, bây giờ từ trong ánh mắt tên tiểu tử đáng yêu này, Sở Mộ có thể nhận ra một chút mờ mịt và do dự, tựa hồ đang suy nghĩ đến tột cùng có nên tin tưởng cái gã nhân loại này hay không.
Trên thực tế, hồn ước bắt sống có tính trói buộc và cưỡng chế đặc thù, Nguyệt Quang Hồ vừa lộ vẻ mờ mịt và do dự một lát, hào quang hồn ước lập tức trở nên rực rỡ hơn vài phần.
Hào quang hồn ước từ từ co rút lại, theo ý thức chống cự của Nguyệt Quang Hồ giảm bớt bắt đầu khắc vào trong linh hồn của nó.
Dần dần, Nguyệt Quang Hồ không còn chống cự nữa, hào quang hồn ước rốt cuộc dung nhập vào trong thân thể Nguyệt Quang Hồ biến thành linh hồn ấn ký thuộc về Sở Mộ, khắc vào sâu tận trong linh hồn Nguyệt Quang Hồ.
"Ô ~~~!"
Nguyệt Quang Hồ phát ra một tiếng rên rỉ yếu ớt, trên người phát ra ánh sáng màu lam nhạt.
Ánh sáng lung lỉnh tỏa ra che phủ thân thể của nó, sau đó thân thể từ từ chìm vào trong màn ánh sáng màu lam nhạt biến mất ở trước mặt Sở Mộ.
Hồn sủng sư có không gian Hồn sủng riêng của mình, không gian Hồn sủng chính là địa phương dung nạp Hồn sủng. Sau khi ký kết hồn ước với yêu thú, Hồn sủng sư có thể thông qua ý
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sung-mi/184529/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.