Hoàng Tuyền Họa hiển nhiên không dám lấy tính mạng của mình ra đùa giỡn, bất chấp thức ăn bị chà đạp và cái bụng trống rỗng, vội vàng quay đầu bơi ngược về phía Ngoan Hải thạch. Vào lúc này, bảo đảm an toàn tính mạng vẫn là trên hết.
"Cô cô cô cô cô cô!"
Trên mặt biển, cả đại dương bỗng nhiên xao động kỳ lạ.
Ở nơi xa, một luồng sóng biển sôi trào nổi lên, từ trong bọt sóng có thể thấy được một cái đuôi to lớn vỗ xuống.
"Tê tê tê!"
Độc Giác hải xà kêu lên hoảng sợ, căn bản không dám tiếp tục bơi về phía trước.
Hải vực phía trước đã bị đàn Thực Huyết thiết kình chiếm lĩnh, Độc Giác hải xà coi như là ác bá cũng không chịu nổi một đám Thực Huyết thiết kình đông đúc như vậy. Bây giờ đi qua không phải là muốn chết sao?
"Tê tê tê!"
Độc Giác hải xà kiên quyết không đi, Sở Mộ biết phải có sự tình không ổn, lập tức nói với Trữ Mạn Nhi:
"Ngươi ở trên mặt biển chờ, ta đi xuống xem rốt cuộc là chuyện gì!"
"Ta cũng muốn đi!"
Động tác Trữ Mạn Nhi còn nhanh hơn Sở Mộ, vừa mới dứt lời đã trực tiếp nhảy xuống đại dương vẩn đục.
Sở Mộ vội vàng niệm chú ngữ gia trì cho Trữ Mạn Nhi một tầng không gian bảo vệ, tránh cho thiếu nữ thơm ngào ngạt bị nước biển hôi thối bám vào rồi sau đó la hét chói tai.
Sở Mộ vẫn theo biện pháp cũ, dùng lực lượng không gian tách nước biển ra rồi mới đâm đầu lao xuống.
Nước biển bị Sở Mộ tách ra,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sung-mi/2187065/chuong-1675.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.