"Vốn là con đường tu luyện của ngươi sẽ không biết nhấp nhô như vậy. Nhưng bởi vì mẫu thân sơ hốt, để cho một gốc ngụy Đế Thánh Hoa lừa gạt ngươi ký kết hồn ước. Cho đến bây giờ mẫu thân vẫn không tra rõ gốc cây ngụy Đế Thánh Hoa kia là chủng loại gì. Sau khi nàng ký kết hồn ước với ngươi, thiên phú của ngươi cũng bị cướp đi, tốc độ tu luyện của ngươi trở lại giống như người bình thường. Đồng thời nàng lựa chọn trốn tránh khiến cho hai không gian hồn ước vứt đi, hồn thứ nhất cũng bị cưỡng chiếm, chính vì thế ngươi mới rơi vào tình trạng tu luyện khó khăn."
"Thế nhưng, hình như ở giai đoạn hậu kỳ thiên phú của ngươi bắt đầu khôi phục. Nếu không ngươi rất khó đạt tới cấp bậc Hồn Hoàng nhanh như vậy."
Băng Lam chậm rãi giải thích.
Băng Lam nói lời này làm cho Sở Mộ kinh ngạc không dứt, nhất là nàng có thể ký kết hồn ước với Hồn sủng cấp đế hoàng vào lúc mười tuổi. Trên thế giới này chỉ sợ có một mình nàng mới có khả năng này, hơn nữa nàng còn truyền thừa năng lực này cho mình.
Điểm tiếc nuối chính là thiên phú của Sở Mộ đã bị thiếu nữ phản bội tước đoạt mất rồi.
"Mẫu thân, ta phải làm cho ngươi thất vọng rồi. Theo như lời ngươi nói thiên phú của ta hẳn là bị Hồn sủng thứ nhất tước đoạt, nhưng bản thân ta có cảm giác tốc độ tu luyện của mình từ đầu đến cuối không có nhanh hơn người khác bao nhiêu. Vì thế không có khả năng thiên phú
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sung-mi/2189128/chuong-794.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.