Về đến nhà , Tử Khuynh đầu óc chỉ có thể nghĩ đến chuyện ban sáng , mặt cô đỏ lựng lên nóng . Vậy mà cô ko phản kháng lại , chẳng khác nào ngầm thừa nhận đã hết hận cô ta .
Thở dài một hơi , Tử Khuynh đi tắm cho tỉnh người , ngâm mình trong làn nước lạnh , cô nhắm mắt lại
Hình ảnh về tiền khế trước ùa về trong chốc lát , cô ko thể tỉnh lại , cứ vậy khám phá lại kí ức cũ. Những kí ức đẹp , vui vẻ lảm cô xao xuyến bồi hồi lại , bỗng chuyển ảnh đến một nơi quen thuộc . Nhìn xung quanh cô nhận ra đây là phòng ngủ của Hoàng Vi, cô chỉ vào đây đúng 2 lần , một cái đáng nhớ một cái muốn xoá đi .
Có giọng nói truyền vào , cô giật mình muốn đi trốn nhưng ko có chỗ trốn mới ác , người chạy vào dường như ko hề thấy cô , nhận ra mình đang là ảo ảnh trong kí ức của chính mình , lòng nhẹ nhõm một hồi , người vừa chạy vào là cô , một tiểu quỷ phá nghịch
- Tiểu tỷ , người ko thương Tiểu Khuynh nữa a~
Tiểu Khuynh ngố ngố bám quanh Hoàng Vi, nàng lạnh lùng né nàng như né tà , giọng điệu muốn đuổi
- Ngươi nghịch ngợm vừa thôi , tránh ra!
- Tiểu tỷ , ngươi làm việc nhiều quá già đi á!
- Ngươi hồ nháo , cút đi đi !
- Ư hư , ta là tốt thấy người nhớ Quách Nhị nên buồn , đến đây bồi ngươi !
- cảm ơn, nhưng ta kh cần
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sung-nu-de-thien-gioi-lam-lao-ba/844693/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.