Lòng thấp thỏm đứng trước cửa nhà sẵn sàng mở cửa , Hoàng Vi hồi hộp thở ko ra hơi. Nàng đã chuẩn bị mọi thứ từ tối hôm qua đến giờ ko nghỉ , tiếng chuông cửa đổ chuông , Hoàng Vi mở cửa ngay lập tức .
- Tiểu Khuynh,.. Chào buổi sáng !
Tiểu Khuynh ko thể hiện một chút cảm xúc nào
- Cô có định cho tôi vào không ?
Thất vọng đôi chút Hoàng Vi vẫn niềm nở
- Em vào đi , phòng ở tầng 3 cuối hành lang !
Tiểu Khuynh cứ vậy ko nói năng gì né cô đi vào nhà , mùi hương thơm nhẹ làm vấn vương giác quan của Hoàng Vi
" Vẫn là mùi hương quen thuộc này "
Nhớ lại trước đây Hoàng Vi thường ngồi cạnh Quách Nhị , mùi hương của hắn ta mùi hương thảo nặc mùi , nhiều khi vì quá ư cưng chiều hắn nên ráng chịu đựng , Tiểu Khuynh mỗi lần ôm nàng mùi hương thơm nhẹ dễ chịu làm nàng nghiện nhất , nàng lúc mất đi mới tiếc nuối , giờ nàng phải giữ lấy .
Hoàng Vi đi lên lầu kiểm tra , thực chất chỉ là để lên gặp Tiểu Khuynh. Cô gõ cửa , tiếng nói vọng ra
- Có chuyện gì?
- Ờ , chị muốn xem em có hài lòng có thiếu thứ gì ko ?
Cạch!
Tiểu Khuynh ra mở cửa , cô nàng mặc một bộ đồ rộng khá dễ thương để lộ thớ thịt trắng nõn của một cô gái mới lớn, Hoàng Vi ko rời mắt được miệng cứ há ra
" Từ khi nào cô mới nhận ra được người con gái nhỏ bé ngày nào quyến
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sung-nu-de-thien-gioi-lam-lao-ba/844710/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.