Thẩm Thu Hoa bị tiếng ho khan của Dương Quỳnh đánh thức: "Chị bị cảm?" Nàng vờ muốn đứng dậy, đã bị Dương Quỳnh đè lại.
"Chị không sao. Chỉ là mũi hơi khó chịu, không phải bị cảm." Dương Quỳnh cúi đầu nhìn mặt Thẩm Thu Hoa. Vì vừa tỉnh ngủ nên mặt Thẩm Thu Hoa không có sự thanh lãnh, bình tĩnh ngày thường mà là vẻ mặt ngơ ngác làm người ta muốn khi dễ.
"Hôn cái nha." Dương Quỳnh thò đến, hôn lên má nàng.
"Còn chưa ăn cơm sao? Chị không cho em đứng lên, em làm sao ăn cơm đây?" Thẩm Thu Hoa không để ý Dương Quỳnh đùa nghịch, đẩy cái người đang đè trên người mình ra.
"Ăn em là đủ rồi." Tay Dương Quỳnh thò vào váy ngủ của nàng.
"Lại nghịch nữa!" Thẩm Thu Hoa không nể mặt bắt lấy tay Dương Quỳnh, nói: "Chị mau đứng lên đi, em đói bụng."
Nương nương đói bụng là đại sự. Dương Quỳnh ngoan ngoãn đứng lên, nhưng vẫn không nhịn được dán lấy Thẩm Thu Hoa: "Chị rất nhớ em."
"Xin lỗi, em nên ở cạnh chị." Nghĩ đến Dương Quỳnh làm trợ lý thế nào còn mình làm trợ lý thế nào.
"Em còn khách khí với chị? Chị biết em mệt mà." Dương Quỳnh cúi đầu hôn lên vai nàng một cái.
Thẩm Thu Hoa xuống giường, lấy trâm trên đầu giường cài lên tóc mình.
Dương Quỳnh vẫn tiếp tục ho khan. Trên thực tế, cô đã không ngừng ho khan từ giữa trưa đến bây giờ.
Thẩm Thu Hoa nhìn cô, nói: "Mũi hơi khó chịu? Sao chị bị vậy?"
Trong nháy mắt, Dương Quỳnh cảm thấy khí chất Khang phi trên người Thẩm Thu Hoa. Cách
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sung-phi-cu-lieu/2536288/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.