Tô Lăng Trạch nghe vậy, ánh mắt chợt lóe, đột nhiên xoay người đè lên trên người trần trụi của Quân Lam Tuyết, cúi đầu hôn lên môi của nàng.
Nụ hôn thật sâu thật triền miên bá đạo tựa hồ mang theo tức giận và trừng phạt.
Sau khi Quân Lam Tuyết sửng sốt, trong nháy mắt liền xù lông lên.
Em gái ngươi?
Cư nhiên lại dùng chiêu Bá Vương ngạnh thượng cung đối với nàng sao?
Quân Lam Tuyết nổi giận, hai chân kẹp hông của Tô Lăng Trạch, dùng sức xoay người một cái, đổi lại đặt Tô Lăng Trạch dưới thân, đôi mắt sáng lóe ra lửa giận hừng hực.
Để cho ngươi đè ta?
Từ trước tới giờ chỉ có gia đè người khác? Muốn đè cũng phải là nàng đè người khác?
Nhưng hiển nhiên nàng đã quên mất hiện tại cơ thể trần trụi của mình. . . . . .
Tô Lăng Trạch cũng không nghĩ tới bản thân nàng trọng thương lại còn có sức phản công như vậy, trong con ngươi sâu thẳm loé lên tia kinh ngạc, hắn nhìn ánh mắt nổi giận đùng đùng, khoé môi cong lên.
Không sai.
Đây mới là tiểu nô tài của hắn.
Tiểu nô tài này cho dù đến bước đường cùng, trước khi chết cũng còn hung hăng muốn cắn người khác một cái.
Chỉ có nàng mới hẹp hòi thù dai như vậy.
Bỗng chốc tâm tình Tô Lăng Trạch từ u ám chuyển quang đãng.
Vốn định nói đến sự việc trong thời gian ở Lăng vương phủ thì giờ phút này bị hắn ném sau ót.
Không có khả năng. Vốn là quyết định tìm được cái chết tiệt kia nữ nhân nhất định sẽ làm cho
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sung-phi-cua-vuong-ai-phi-thieu-quan-giao/1936332/quyen-2-chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.