Edit: Ling Jade
Trong kinh thành, bên trong lầu son Hầu phủ, năm tên cướp đứng thẳng lôi kéo Đầu đứng ở một bên, một cô gái mặc y phục đỏ rực lộng lẫy ngồi ngay ngắn ở vị trí chủ toạ trong đại sảnh.
Trường sa đỏ tươi vừa giống như lá phong mà cũng vừa giống như lửa, ngũ quan đẹp đẽ mày mi được tô vẽ, ngón tay dài nhỏ mảnh khảnh, chỉ khác ở chỗ lộng lẫy là ánh mắt lạnh lùng có chút dữ tợn thay thế mấy phần tuyệt mỹ.
Trước người rèm cửa được mở rộng ra, nàng ẩn thân bên trong bình phong, lạnh lùng nhìn năm tên cướp ngoài bình phong. Nếu như Quân Lam Tuyết ở đây nhất định có thể nhận ra, năm người này chính là những người công chúa phái tới bắt cóc nàng.
"Để cho nàng chạy thoát?" Trong bình phong, giọng nói của nữ tử áo đỏ có hơi cao cho thấy trong lòng lửa giận cực lớn, "Thật là vô dụng, ngay cả một nữ nhân cũng bắt không được?"
Sắc mặt năm tên cướp có chút không vui, tựa hồ muốn nổi giận, nhưng nhớ tới thân phận của nữ nhân trước mắt này, đành phải đem cục tức nuốt xuống, đại hán mày rậm nói: "Cô nương, cũng không phải là do chúng tôi làm việc bất lợi, là vì phía sau lại xuất hiện mấy vị cao thủ vô cùng lợi hại, cho nên mới để cho bọn họ nhân cơ hội chạy thoát?"
Nghĩ đến chuyện xảy ra trên đường lúc đó, vốn là nhiệm vụ có thể lập tức hoàn thành, rất nhanh có thể lấy được tiền thưởng, trong lúc bất chợt liền xuất hiện mấy đại hán
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sung-phi-cua-vuong-ai-phi-thieu-quan-giao/1936338/quyen-2-chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.