Hắn chậm rãi ngồm xổm xuống, nhặt lên thanh chủy thủ dính đầy máu tươi.
Chủy thủ ở đây, xác Giao Long cũng ở đây.
Không lẽ ……
Trong lòng đột nhiên cảm thấy bất an mãnh liệt, không lẽ, nàng thực sự đụng phải Giao Long? ::Tử Tinh DDLQD::
Tầm mắt ngưng trọng, Tô Lăng Trạch lập tức ngẩng đầu lên tìm kiếm khắp nơi cạnh thi thể Giao Long.
Không có?
Không có thi thể, càng không có vật nào khác, không có bất kỳ gì cả?
Tô Lăng Trạch thở phào nhẹ nhõm …… Bất kể là Giao Long vì sao mà chết, nhưng rõ ràng là nàng còn sống, tiểu nô nhất định còn sống.
“Tìm kiếm xung quanh nơi này.” Tô Lăng Trạch lạnh lùng nói, nàng nhất định ở quanh đây?
“Điện hạ.” lão nhân áo choàng do dự nói: “Chúng ta đã tìm khắp nơi mấy ngày nay rồi, Quân cô nương một mình ở chỗ này, lại gặp phải Giao Long, nói không chừng đã đầu một nơi thân một nẻo, Điện hạ, người là thân thể nghìn vàng, cần gì phải ……”
Lời còn chưa dứt, trong lòng Tô Lăng Trạch chợt căng thẳng, vung tay qua, lão nhân áo choàng vội lùi về sau, bước chân mang theo hàn khí, lạnh lùng nhìn hắn: “Kể từ bây giờ, đừng để cho ta nghe thấy bất luận điều không may nào về nàng, bằng không, ngươi cút.”
Lão nhân áo choàng run rẩy cúi đầu, “…… Điện hạ nguôi giận.”
“Hừ.” Bóng dáng Tô Lăng Trạch hóa thành một đạo ánh sáng bay vụt ra ngoài, tốc độ nhanh như chớp.
Tiểu nô tài, nàng không có việc gì chứ, đúng không ……
Nàng nhất định không được xảy ra chuyện
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sung-phi-cua-vuong-ai-phi-thieu-quan-giao/1936362/quyen-2-chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.