Nhưng mà, một gia tộc lớn như thế, nàng thân là thiên kim trưởng nữ, sẽ không để cho hạ nhân chèn ép mới phải chứ?
“Bỏ đi.” Đúng thời điểm này, Tô Lăng Trạch hờ hững mở miệng.
“Tô ……” Quân Lam Tuyết nhìn hắn, trong lòng có phần áy náy, giống như đang định nói điều gì.
Tô Lăng Trạch thản nhiên lắc đầu: “Ta không vào là được.”
Quân Lam Tuyết không nghĩ tới, hắn sẽ quyết định nhượng bộ, sự áy náy trong lòng càng thêm sâu.
Tô Lăng Trạch đã vì nàng mà bỏ qua thất đầu của Lão thái hậu để chạy tới Mê Vụ sâm lâm tìm kiếm, hiện tại, lại đưa nàng tới Hào Châu an toàn, nàng vốn định cùng vào với hắn để tìm hiểu xem rốt cuộc Quân gia là như thế nào.
Ở cái thế giới này, người nàng quen biết lâu nhất chính là hắn, có hắn cùng mình trở về gia tộc, như vậy, cũng xem như nàng không phải chỉ có một thân một mình.
Mặc dù còn chưa trở về Quân gia, nhưng từ trong miệng của Quân Tiểu Ngôn và Khúc Vô Nham thì nàng có thể mơ hồ cảm nhận được đây hẳn là siêu cấp Hào môn (nhà giàu),mà ân oán Hào Môn thường thường sẽ khiến cho người khác đau đầu, theo nhận định của nàng, có vẻ trong Quân gia cũng có không ít ân oán Hào môn.
Mà nàng, chiếm cứ tấm thân thể này vốn đã không có trí nhớ, trừ Quân Tiểu Ngôn ra, không hề có bất kỳ ấn tượng nào đối với người trong gia tộc.
Ở trong loại gia tộc như thế, nàng nên tin tưởng ai, nên đề phòng ai, không
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sung-phi-cua-vuong-ai-phi-thieu-quan-giao/1936376/quyen-2-chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.