Quân Tiêu Ngôn lúc này mới nhớ ra tỷ tỷ mât trí nhớ, cũng nhỏ giọng trả lời: ‘‘Tỷ tỷ, bọn họ đều là hạ nhân trong gia tộc, người đầu tiên gọi là Phương Thành, ở giữa gọi là Phương Hòa, còn lại gọi là Phương Hoành.’’
‘‘Cùng họ Phương?’’ Quân Lam Tuyết thấy có chút kỳ quái, chẵng lẽ bọn họ đều là huynh đệ?
‘‘Đúng vậy, tỷ tỷ sao ngay cả việc này tỷ cũng quên…, trong nhà chúng ta có rất nhiều hạ nhân, hạ nhân Phương Viên mang họ Phương, hạ nhân Hàn viên mang họ Hàn, đây cũng là cách phân biệt hạ nhân giữa các viên, hạ nhân họ Quân là cao cấp nhất, có thể tùy ý vào chủ trạch.’’
Nghe vậy, Quân Lam Tuyết trừng lớn mắt, thì ra hạ nhân nơi này cũng phân cấp bậc?
Nhưng mỗi viên một họ…….. có phải khoa trương qua hay không?
Đi trên con đường bằng hắc ngọc lóe sáng, Quân Lam Tuyết nhân cơ hội quan sát nơi gọi là tổng bộ của Quân gia, nhưng vẫn không khỏi cảm thán, đây rất cuộc là một gia tộc như thế nào, nói là siêu cấp hào môn gia thế cũng vẫn chưa đủ, làm cho nàng có một loại cảm giác, chủ nhân của nơi này, tương đương với một Hoàng Đế, có của cải phong phú, mà với dạng tài phú này, chắc chắn sẽ không thua kém gì một quốc gia.
Đi qua một hành lang thật dài, đến một tòa thành to lớn, cao ngất, nơi này là chủ thành Quân gia?
Còn chưa bước vào cửa, một đạo âm thanh châm chọc vang lên.
‘’A, tiểu thiếu gia trở về rồi? Người bên cạnh tiểu thiếu gia,vị này
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sung-phi-cua-vuong-ai-phi-thieu-quan-giao/1936391/quyen-2-chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.