Khúc Vô Nham há miệng, muốn nói cái gì đó, lại phát hiện quần áo Quân Lam Tuyết lỏng lẻo, cảnh xuân trước ngực trắng như tuyết lộ ra ngoài, vội vàng quay đầu đi, không lưu loát mà nói: " Tuyết Nhi, trước tiên đem y phục mặc tốt đã. . . . . ."
Trước tiên đem y phục mặc tốt?
Quân Lam Tuyết sửng sốt, sau đó, chậm rãi, từ từ, gian nan cúi đầu mà xem xét.
Chỉ thấy y phục trước ngực mở rộng, không có nút áo càng không có đai lưng trói buộc, trước ngực, tất cả cảnh xuân bao quát không bỏ sót.
Quân Lam Tuyết run rẩy.
Cũng chẳng còn để ý hai hang máu mũi đang chảy, vội vàng lôi kéo y phục, bọc mình thật kỹ, cắn răng nghiến lợi, "Khúc Vô Nham, có bom không?"
Bom? Đó là vật gì?
Khúc Vô Nham lắc đầu, "Đó là vật gì?"
"Chính là tròn trịa, nho nhỏ, cho một chút lửa sẽ nổ tung mọi thứ đó."
‘‘Nàng nói là Lôi Đạn? Tuyết Nhi nàng muốn cái đó làm gì?’’ Khúc Vô Nham lấy làm kinh hãi, đây chính là quân dụng cấm hỏa, cực kỳ nguy hiểm, làm sao có thể tùy tiện dùng được?
Quân Lam Tuyết cắn răng nói : "Ta muốn nổ này Ôn Tuyền này."
". . . . . ." Khúc Vô Nham trừng mắt nhìn, khóe môi chợt nhếch lên, lộ ra nụ cười phong hoa tuyệt đại.
Nhìn trên mặt cô nàng trước mắt toàn máu mũi, đôi mắt bốc lửa nhìn trừng trừng, chỉ thiếu chút nữa ngửa mặt lên trời gầm thét
Trong long Khúc Vô Nham nổi lên từng đợt run động, không nhịn được nhẹ nhàng vuốt
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sung-phi-cua-vuong-ai-phi-thieu-quan-giao/1936424/quyen-2-chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.