"Nghe nói là thiên kim nhà Triệu thượng thư tài mạo song toàn, kính cẩn ôn lương, hôm nay nhìn thấy, quả thật như thế." Đế vương thản nhiên nói lời như tán dương, thái độ lại có vẻ thờ ơ.
Vậy mà bất luận vẻ mặt của hắn như thế nào, Triệu Sương Nhi vẫn cực kỳ hưng phấn.
Có thể để cho đế vương nhớ, nàng có tài đức gì?
Cứ như vậy xem ra, sau khi vào cung coi như không phải là một sủng phi, phần vị Tiệp dư trở lên không thành vấn đề chứ?
Phượng Thiển thu hết thần sắc trên mặt nàng vào mắt, lại không nhịn được trợn mắt nhìn Quân Mặc Ảnh một cái, ngươi hạ chỉ cứ hạ chỉ đi, cần phải nịnh nọt làm gì? Không thấy tiểu cô nương người ta xuân tâm nhộn nhạo sao?
Lông mày Quân Mặc Ảnh nhếch lên, ánh mắt nhàn nhạt lần nữa xẹt qua Triệu Sương Nhi: "Trong Thần vương phủ tạm thời chưa có chánh phi, trẫm nhìn tuổi của ngươi tương đương Thần vương, liền ban hôn cho các ngươi. Ngươi có ý kiến không?"
Lời vừa nói ra, mọi người đều cả kinh.
Nói rất hay rất tốt, thế nào đột nhiên ban cho Thần vương?
Năm trước tuyển tú nữ cũng không phải là không có chỉ hôn, chỉ là, vậy điều kiện tiên quyết cũng phải vào cung làm “chủ tử”, mới có thể tiến vào cái khâu này, hôm nay sao lại trực tiếp như vậy?
Lúc này sắc mặt Triệu Sương Nhi tái đi.
Nàng có thể nói nàng có ý kiến gì không? Ý kiến vô cùng lớn!
Nhưng đang ở trong cung, nàng xưa nay cũng biết, ý kiến một cô nương
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sung-quan-luc-cung-de-vuong-kieu-man-hoang-phi/413472/chuong-343.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.