Trong hành lang yên tĩnh, giọng nói trong trẻo và ngây thơ của cô gái vang lên, tiếng vang thật kỳ lạ và không thể giải thích được.
Giống như một con cừu non không nhận thức được nguy hiểm.
Trần Thiên Bắc vừa đỡ dì Lý sắc mặt tái nhợt, khóe miệng giật giật vừa nhìn Tô Trầm Hương đang đứng trước cửa căn hộ.
Tô Trầm Hương, ngoan nào!
Cô cong mắt, mỉm cười với cửa kính, giống như một nữ sinh cấp hai bình thường đang đợi bạn mình.
Có lẽ sự ngây thơ không có một chút nhận thức nào về sự nguy hiểm này cũng khiến người trong cửa kính nhìn chằm chằm vào cô rất mãn nguyện.
Ngay sau khi Tô Trầm Hương trả lời lại, một âm thanh trong trẻo - tiếng khóa cửa kính được mở ra ðột nhiên vang lên.
Răng rắc.
Trần Thiên Bắc nheo mắt lại.
Hai người phía sau không dám lớn tiếng vì sợ gây thêm phiền phức, khiến tiểu thiên sư bị ảnh hưởng, hai vị phu nhân tỏ ra rất bất an và lo lắng.
Cánh cửa chung cư từ từ được mở ra trong sự yên tĩnh… Khoảnh khắc cánh cửa được mở ra, một màu tối đen từ trong chung cư cùng với một ɕảɷ giác lạnh lẽo truyền qua khe hở của cánh cửa, tràn ra ngoài hành lang.
Giống như có một cái gì đó rất đáng sợ đang từ từ thò đầu ra khỏi chung cư.
Trong tầm mắt bị bao trùm bởi màu đen của mọi người, một cái bóng mảnh khảnh xuất hiện sau cánh cửa đang chầm chậm mở ra.
Một nửa cơ thể của nó vẫn còn ở trong phòng nhưng thân trên dài lòng thòng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sung-suong-ben-dai-lao-phi-duc/75988/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.