Quả thật Tiết Vô Y không cần uổng công phái người đi chặn giết sứ thần, bởi vì có người để ý an nguy của Bắc Chiến Công Chúa phi hơn nàng.
Manh mối của bí bảo Tây Khương nằm trên người của người trong tranh, người trên tranh lại giống Bắc Chiến Công Chúa phi như đúc. Mặc kệ An Khánh Đế động tâm hay không, việc này bị Nghiệp Kinh biết được, nhất định sẽ có người mượn việc này lấy An Trường Kha làm bè.
Phàm trên thư viết được có năm phần thật, Tiêu Chỉ Quân nhận được tin của Tiết Vô Y, sẽ không ngồi nhìn sứ thần của Vương Thái Hậu sống đến Nghiệp Kinh.
Có thể giúp nàng giải quyết họa lớn, lại có thể bán một ân tình của Tiêu Chỉ Quân, cớ sao không làm?
Mà Tiết Vô Y cũng không sai, xác thật Tiêu Chỉ Quân không dám lấy an nguy của An Trường Kha ra đặt cược.
—— tin tức mà thị nữ bên người Tiết Vô Y tự mình đưa tới. Trừ cái đó ra, còn có một bức tranh.
Thị nữ nói người trong tranh giống hệt An Trường Kha, nhưng Tiêu Chỉ Quân chỉ nhìn thoáng qua, liền biết trong tranh tuyệt đối không phải An Trường Kha. Đôi mắt của người trong tranh hẹp dài hơn, môi cũng mỏng hơn, làm cả người có chút lạnh nhạt, ngay cả nốt ruồi đỏ nhỏ dưới mắt trái, cũng không thể trung hoà lạnh lẽo trong mắt người này.
Không giống An Trường Kha tí tẹo nào. Chỉ nhìn tướng mạo, hẳn là người cực kỳ quạnh quẽ.
Không giống Nhạ Nhạ của nàng, vừa mềm mại vừa ấm áp.
Tiêu Chỉ Quân nhìn bức họa chậm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sung-the-yen-rei/204354/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.