Mà vào lúc Lục Thanh Chiêu dạy dỗ Cố Ngọc Lam và Lâm Nghị, Lục Triều Dương ôm Đường Ngọc Sở trở về xe.
Vào lúc ấy, Đường Ngọc Sở đã mất đi ý thức, cô nằm trong lòng anh, bàn tay nhỏ nhắn không ngừng vói vào trong quần áo của anh, chỉ cảm như thể có ngọn lửa đang thiêu đốt trong quần áo của anh, muốn tỏa nhiệt lượng ra ngoài.
Gương mặt nhỏ nhắn của cô đỏ bừng, không ngừng dụi vào mặt anh, đôi mắt cô mông lung, đôi môi đỏ thắm luôn muốn đặt lên môi của Lục Triều Dương.
Vốn dĩ gương mặt của Lục Triều Dương đang u u ám ám, nhưng lúc hơi thở nóng bỏng của cô đang phả vào cổ anh, đôi mắt anh lại có vẻ nhẫn nhịn.
“Nóng quá, em khó chịu quá.
Tiếng hít thở của Đường Ngọc Sở hết sức duyên dáng, cô ráng sức để hôn anh.
Đôi môi của cô vừa mềm mại lại vừa nóng bỏng, mùi hương trên cơ thể cô khiến cho Lục Triều Dương hít thở thật sâu, chỉ sợ mình không kềm chế được. Anh vội vàng kéo cô ra, rồi cất tiếng an ủi cô: “Đợi một lúc nữa đi, sắp hết nóng rồi, anh sẽ đưa em đi bệnh viện!”
Cơ thể Đường Ngọc Sở nóng bỏng đến khó chịu, cô không khỏi cởi quần áo trên người xuống, dường như có thế mới giảm được cái nóng trên người mình vậy.
Lục Triều Dương vội vàng giữ tay cô lại, nhưng Đường Ngọc Sở lại kéo áo sơ mi của anh ra.
Cà vạt của anh bị cô kéo đến xiêu xiêu vẹo vẹo, đến nút áo cũng bung ra, đôi môi gợi cảm bị
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sung-vo-len-troi/632233/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.