Edit: Tịch Ngữ
Sau khi đính hôn xong, Lâm Tâm Nguyệt và Cổ Trạch Sâm vẫn dính nhau như sơn, nồng nàn ngọt ngào. Ngọt đến không thể ngọt hơn được nữa, đương nhiên mọi người đều nhìn thấy. Trên thực tế, Cổ Trạch Sâm có cảm giác đau lòng và khổ thân. Anh vốn nghĩ rằng sau khi đính hôn là có thể đem vợ yêu rước về nhà, sống cuộc sống hạnh phúc đẹp đẽ của chính mình, không ngờ ngày ấy còn xa xôi.
Sau khi đính hôn, mọi chuyện vẫn không thay đổi. Mỗi ngày anh vẫn đưa đón Lâm Tâm Nguyệt đúng giờ, ngày nào cũng phòng không gối chiếc, chỗ tốt là Lâm Tâm Nguyệt bị gắn mác ‘vợ chưa cưới của bác sĩ Cổ’. Mặc dù, anh hi vọng có thể đem danh hiệu ‘bà Cổ’ gắn lên người cô hơn. Nhưng, anh trai và anh nuôi của người ta canh chừng quá nghiêm ngặt, một khe hở cũng không có.
Bác sĩ Cổ của chúng ta quyết định cố gắng phấn đấu, liền ra sức trực đêm đẩy nhanh tốc độ. Thề nhất định phải đem nhà mới sửa sang lại trong thời gian ngắn nhất. Diệt sạch những kẻ không có lòng tốt chỉ muốn cản trở không cho anh và Lâm Tâm Nguyệt có thế giới hai người. Khi Cổ Trạch Sâm nghe tin Nam Cung Phong và Lâm Nhã Nguyệt phải về Mĩ một chuyến, lập tức cười to ba tiếng, đang định giết lợn đốt pháo ăn mừng. Nhưng Lâm Nhã Nguyệt lại tặng một câu ‘Muốn kết hôn có thể, muốn kết hôn với em gái của tôi cũng không thành vấn đề, muốn ở chung một nhà có thể bàn bạc, nhưng…chờ tôi về rồi hãy
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/suoi-am-trai-tim-anh/426306/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.