Báo xa-li nhìn thấy Thôi thị lại còn kêu meo meo, có thể là biết Thôi thị là mẫu thân của Xu Xu.
Thôi thị nghe thấy tiếng kêu meo, cúi đầu nhìn báo xa-li, cười nói: “Meo Meo ngoan.” Có thể thấy được mọi người đều đã xem con mãnh thú hung dữ này thành một con mèo lớn rồi.
Thư phòng Xu Xu đầy mùi thuốc đông y, còn có hai tủ thuốc to, đều do thợ thủ công làm ra, đặt sát hai bên tường, phân loại rõ ràng, có thể chứa được hơn hai trăm loại thảo dược.
Xu Xu còn ngại tủ thuốc không đủ dùng, còn định nối thông căn phòng bên cạnh thư phòng, dùng làm phòng thuốc, xem như phòng dự trữ dược liệu.
Chuyện này nàng cũng đã nói với Thôi thị, Thôi thị cho người đến xem qua, còn vài ngày nữa có thể khởi công.
“Mẫu thân, sao người lại qua đây rồi.” Xu Xu bỏ công việc trong tay ra, ngồi xuống với mẫu thân trên chiếc giường dưới song cửa sổ.
Trân châu tiến vào đặt trà hoa quả lên một án kỷ nhỏ giữa giường, rồi mới lui ra.
Thôi thị cười tít mắt nói: “Nương qua đây nói vài lời với con thôi.”
“Vừa rồi Kỷ Phu nhân qua đây nói gì với nương sao?” Xu Xu không ngốc, ngược lại nàng rất thông minh.
Thôi thị nắm bàn tay mềm mại trắng nõn của nữ nhi, nói:”Đúng là có một số việc, Kỷ Phu nhân qua đây làm mai giúp ngoại sanh của nàng ta.”
“Ngoại sanh Kỷ Phu nhân?” Xu Xu suy nghĩ tình huống trong nhà Nam Dương Hậu, nói: “Thế tử phủ Thuận Quốc Công sao?”
Thôi thị gật gật đầu:
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/suoi-tien-cua-xu-nu/706694/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.