Hôm sau, nàng tỉnh lại trong nụ hôn mềm nhẹ của hắn. Hắn vẫn bá đạo ôm thân thể của nàng, hai người đều không mặc quần áo, chỉ có một chiếc chăn mỏng, mà hắn cứ dính sát vào nàng như thế, không chịu buông ra. Một lần nữa nhìn thấy con ngươi sâu thẳm đen bóng của hắn, có vẻ gợi cảm lúc mới tỉnh ngủ, cũng lóe lên ánh thỏa mãn sau khi tình cảm mãnh liệt qua đi.
“Còn đau không?” Hắn mềm nhẹ vỗ về hai má của nàng, trong mắt tràn ngập thương tiếc.
Ngọc Thanh đem hai má nóng rực cọ vào ngực hắn, không chịu nói gì. Tối qua một đêm mây mưa, tất nhiên là hiểu được hắn quan tâm nàng, lại vẫn không khỏi làm nàng đỏ bừng mặt. Nàng định là đáp không ra lời, liền đem người chui vào lòng hắn, tránh né hắn.
Hắn ôm nàng sát thêm một chút, cười khẽ: “Thì ra là thẹn thùng.”, cũng mặc nàng đem thân mình chui vào lòng hắn.
Cuối cùng, lại nghe thấy tiếng hút không khí.
Nàng ngước mắt, ngạc nhiên nhìn hắn.
Nhìn thấy đôi mắt kia trở nên sâu thẳm dị thường, nàng lại đỏ bừng má.
Định rời khỏi hắn ôm ấp, tránh né hắn truy đuổi.
Nam nhân một phen bắt được nàng, định đem nàng áp chế, đột nhiên nghe thấy tiếng Tiểu Xu bên ngoài: “Tỷ tỷ, nên rời giường thôi.”
Nam nhân thất bại gầm nhẹ một tiếng, ngồi dậy.
“Ái phi, mau tới đây giúp bổn vương thay quần áo.” Hắn trêu tức hướng trên giường phân phó.
Nàng khẽ cười một tiếng, kéo chăn mỏng che thân, cố ý không để ý tới người ngoài trướng.
Hắn đi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/suon-phi-toi/390739/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.