Edit: jena
Bên ngoài có tiếng gà gáy vang lên, nhưng chỉ trong chốc lát, mọi thứ liền chìm vào im lặng như cũ.
"Đại cát đại lợi!" Hoa Lạc Thâm nói.
Thương Trọng Lệ cười: "Anh vẫn còn chơi game hả?"
Hai mắt Hoa Lạc Thâm phát sáng: "Chơi chứ! Cậu cũng chơi hả?"
Thương Trọng Lệ: "Tôi thích các loại hình thể thao hơn, có rảnh thì cùng nhau chơi được không?"
"Được!"
Từ Nguyên nằm lên giường, thân hình hơi béo trở mình, nhìn về phía Hoa Lạc Thâm: "Không ngờ thằng nhóc nhà cậu lại lợi hại thế, liếc mắt một cái đã có thể nhìn ra họ là người lùn..."
Thương Trọng Lệ cũng phụ họa theo, ánh mắt luôn dừng trên người Hoa Lạc Thâm, không rõ ý vị, nhưng có chút tán thưởng.
Hoa Lạc Thâm đang muốn giải thích không phải cậu nhìn ra, nhưng đột nhiên vang lên tiếng nói.
"Ra ăn cơm."
Ngoài cửa, giọng nói của chủ nhà thong thả mà bén nhọn, âm lượng không cao, vậy mà lại chẳng khác gì một món vũ khí cọ lên cánh cửa gỗ theo quy luật.
Khi âm thanh đó vang lên, Từ Nguyên và Sở Nhuế đều run lên, Từ Nguyên hét to: "Cái ông này, sao lại không gõ cửa hả!"
Trong phòng khách, không một ai có hứng thú ăn cơm.
Cam Hiểu Hiểu thấp thỏm nhìn về phía chủ nhà ra khỏi cửa, hiển nhiên cũng đã bị âm thanh khi nãy dọa sợ.
Sau khi chủ nhà ra ngoài thì thần kinh của sáu người chơi mới thả lỏng lại.
Sở Nhuế nhăn mũi, nói với Hoa Lạc Thâm: "Cậu có ngửi thấy mùi gì không?"
Hoa Lạc Thâm hít hít mũi: "Có một
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/suyt-bi-mat/2343553/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.