Tùng Lệ Lệ vội vàng đứng dậy vươn tay ra cầm lấy khăn tắm, lúc này chiếc gương phía đối diện hiện rõ một thân hình trắng nõn, khi thấy đám lông rậm rạp đen thui kia, Tùng Lệ Lệ không khỏi đỏ mặt lên, vội vàng cầm lấy khăn tắm quấn người mình lại.
Mở cửa đi ra ngoài thì thấy Dương Phàm đang nằm trên chiếc giường lớn, trong tay còn cầm một điếu thuốc. Dương Phàm đang trợn mắt ra nhìn Tùng Lệ Lệ có chút vội vàng đi ra khỏi wc.
- Anh ở đây sao?
Tùng Lệ Lệ rất kinh ngạc hỏi một câu theo bản năng. Dương Phàm từ trên giường đứng lên, đi tới tủ quần áo rồi cười nói:
- Chị nói có thể đi đâu nhỉ?
Vừa lên tiếng hỏi đã thất đức như vậy, mấu chốt là ánh mắt và vẻ mặt đáng ghét kia. Bí thư Dương uy nghiêm đi đâu rồi? Ánh mắt kia rõ ràng giống hệt đám lưu manh.
Tùng Lệ Lệ bối rối một lát liền tức giận. Chị ta nhớ đến cảnh trước kia liền cắn môi đi lấy quần áo mà mình đã mua cho Dương Phàm, hai tay đưa đến trước mặt rồi nhỏ giọng nói:
- Tần Hinh đâu?
Dương Phàm mỉm cười, ánh mắt xấu xa đảo qua một mảng da thịt trắng nõn lộ ra ngoài khăm tắm, một tay đưa ra túm lấy eo Tùng Lệ Lệ kéo vào người mình, hai cơ thể dán sát vào nhau. Đôi mắt của người đàn ông nhìn khuôn mặt người phụ nữ ở cự ly rất gần. Dương Phàm nhỏ giọng nói đầy hấp dẫn vào tai Tùng Lệ Lệ:
- Sao vậy? Chị hy vọng cô ấy cũng ở
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sy-do-phong-luu/140801/chuong-387.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.