“Ta xong rồi, ngươi lấy lại áo giáp đi.”
Chừng nửa tiếng sau, Diggory T.Bogy đứng dậy nói.
Vì phải căng mắt nghiên cứu trong cả giờ đồng hồ, khiến cho tinh thần sau khi tỉnh lại của Diggory T.Bogy có chút không chịu nổi.
Hắn hơi choáng nhẹ một tí, Lussuria bên cạnh lập tức đỡ lấy hắn.
“Áo giáp đó...!là minh chứng của thời đại chúng ta.” – Diggory T.Bogy chỉ xuống áo giáp.
Bấy giờ Ma Tùng Quân đang ngồi xuống cho Phiền Bỏ Mẹ quét qua áo giáp một lần nữa xem coi có gì bất thường hay không.
Vừa hay nghe Diggory T.Bogy nói như thế.
“Hử? Minh chứng thế nào?” – Ma Tùng Quân ngạc nhiên.
“Cổ văn ma pháp phòng ngự được khắp vào bên trong bộ giáp.
Có từ trước cả thời đại của chúng ta.” – Diggory T.Bogy nói.
“Là sao?” – Ma Tùng Quân có chút không hiểu.
“Áo giáp đó được khắc cổ văn ma pháp phòng ngự.
Đó là cổ văn ma pháp, không phải chú ngữ ma pháp.
Thời đại của các ngươi đang dùng chú ngữ là chủ yếu đúng không? Có dùng văn tự ma pháp chứ?” – Diggory T.Bogy hỏi Long Nguyên Giáp.
“Có dùng văn tự ma pháp.
Cổ văn ma pháp thì chưa nghe.” – Long Nguyên Giáp lắc đầu nói.
“Cho ta xem văn tự ma pháp của các ngươi.” – Diggory T.Bogy hỏi.
“Ta không chuyên về văn tự ma pháp, chỉ biết một ít văn tự cơ bản” – Long Nguyên Giáp đáp.
“Được, cho ta xem, ta sẽ chứng minh ngay tại đây.” – Diggory T.Bogy nghiêm túc nói.
Nghe thế, Long Nguyên Giáp quay sang nhìn Ma Tùng Quân.
Cả hai gật đầu với nhau, bấy
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ta-ban-hu-tieu-tai-di-gioi/2026371/chuong-243.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.