Một kẻ không sở hữu ma lực, đồng nghĩa với việc không thể sử dụng được ma thuật.
Thì việc đụng vào những thứ liên quan đến ma thuật sẽ tạo ra một số phiền phức nhất định.
Ví như người bình thường chỉ có thể động vào những viên ma tinh thạch từ phẩm chất Chuyên Dụng trở xuống.
Lên đến phẩm chất Tinh Phẩm thì người bình thường không thể nào chịu được nguyên tố ma thuật dao động.
Nếu tiếp xúc với khoảng thời gian lâu, sẽ xuất hiện hiện tượng giống trúng độc.
Thường thì các công nhân khai thác mỏ ma tinh thạch đều là người bình thường không thể sử dụng ma thuật.
Bọn họ đều mắc một căn bệnh gọi là ngộ độc ma thuật.
Căn bệnh này cũng có thể bị nhiễm khi ăn thịt ma thú.
Căn bệnh này rất khó chữa, bởi vì nó liên quan đến nguyên tố ma thuật, thế thì càng không thể dùng ma thuật để trị.
Tuy nó không nguy hiểm, nhưng để kéo dài sẽ dẫn đến suy giảm hệ miễn dịch.
Điều đó sẽ khiến cho người nhiễm bệnh mắc thêm những căn bệnh khác.
Do suy giảm hệ miễn dịch, một số loại bệnh lý ra sẽ không đủ giết bọn họ lại có thể giết chết họ một cách dễ dàng.
Nó giống như căn bệnh AIDS ở thế giới cũ của Ma Tùng Quân vậy.
Đó chỉ là đối với những viên ma tinh thạch cấp Chuyên Dụng.
Trên nữa là Cực Phẩm và Tuyệt Phẩm lại nằm ở phạm trù khác.
Ma tinh thạch Cực Phẩm đối với người bình thường sẽ làm nguy hại đến họ ngay khi tiếp xúc gần.
Hỏa thì sẽ làm bỏng cơ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ta-ban-hu-tieu-tai-di-gioi/2026376/chuong-240.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.