Mặc Diễm thấy mình sắp tức chết, "Em vội vã kéo anh về đây, đóng cửa lại rồi cởi đồ ra cũng chỉ vì muốn xem nguyên thân của anh thôi sao?"
"Nếu không thì anh nghĩ em muốn làm gì?" Linh Duyệt hơi chậm tiêu trong phương diện này. Bấy giờ, cậu mới nhận ra việc mình làm dễ khiến người khác hiểu lầm nên cậu thấy hơi lúng túng, "Hề hề, anh đừng suy nghĩ nhiều quá. Em sẽ không quấy rối anh đâu, anh đừng sợ."
Khóe miệng Mặc Diễm giật giật, "Em quấy rối anh đi."
"Không được, em không phải là loại Phượng Hoàng cặn bã," Linh Duyệt trông cực kỳ nghiêm túc, "Trước khi hết hôn, em sẽ không quấy rối anh, em thề với yêu phẩm của chính mình."
Mặc Diễm: "...Vậy hai ta mau kết hôn đi."
Linh Duyệt hơi bực bội, "Chuyện đó không quan trọng, cái quan trọng chính là bây giờ em đã cởi hết đồ anh ra, nhưng anh vẫn không cho em xem! Tại sao anh lại nhỏ nhen đến thế?"
Mặc Diễm hỏi một cách khó chịu: "Em muốn xen nguyên thân của anh thì có nhất thiết phải cởi đồ anh ra không?"
Linh Duyệt lấy làm ngạc nhiên: "Anh không cần cởi đồ à? Chẳng phải anh không có lông sao? Không có lông lại không mặc đồ... Loài của anh khác với loài của em quá."
Loài chim đều có lông để che những chỗ nên che, nhưng động vật không lông lại không mặc đồ.. Linh Duyệt vừa tưởng tượng ra cảng tượng đó thì cậu đột nhiên không muốn xem nữa, xấu hổ quá đi mất.puddingvixoai.wordpress.com
Mặc Diễm chưa đợi Linh Duyệt tưởng tượng xong thì anh đã thả eo cậu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ta-bi-lua-hon/2362929/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.