Đây là lần thứ hai Linh Duyệt đi vào hậu trường, nhưng người đi chung với cậu có vai vế lớn hơn lần trước vì lần này là một ông tổ. Mọi người đều mau chóng chạy vào hậu trường giống như đang có một cuộc họp gấp.
Ông lão mỉm cười, "Mọi người cứ làm việc của mình, ông sẽ không làm trễ nãi buổi tập diễn. Tiểu Thôi đâu rồi?"
"Dạ đây, dạ đây," Một người đàn ông trung niên, có vẻ là tiểu Thôi hối hả chạy tới, "Hồi nãy tôi ở trong kho. Tại sao ông lại đích thân đến đây? Nếu có chuyện gì thì ông cứ dặn tôi, tôi sẽ đi làm ngay."puddingvixoai.wordpress.com
"Tôi tới đây để kiểm tra việc học của người này." Ông lão cười ha hả, kéo tay Linh Duyệt qua rồi giới thiệu: "Đây là học trò của tôi, tối nay cậu cứ sắp xếp cho nó bảy phút là được. Bộ trang phục của nó đã được giao đến chưa?"
"Dạ đến rồi, tôi mới vừa làm xong," Thôi Hải cầm lấy cái túi xách từ tay nhân viên đứng sau lưng mình, "Đây là bộ hí phục mới, người thường đều có thể mặc. Cậu hãy xem qua đi."
Linh Duyệt nhận lấy bộ đồ bằng hai tay. Cậu mở túi xách ra nhìn thì thấy đó là bộ hí phục màu đỏ tươi, còn có mũ phượng và đồ trang sức. Linh Duyệt chạm vào chất liệu vải, tay nghề cực kỳ khéo léo, cậu vừa nhìn vào là biết ngay bộ trang phục này rất mắc.
Linh Duyệt mỉm cười, hỏi: "Sư phụ, đây là ông tặng con, con không trả tiền đâu đấy."
Ông lão bật cười: "Con đúng là đứa mê tiền. Đây là
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ta-bi-lua-hon/2362936/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.