Giang Tự Bạch đang hồi phục sức khỏe trong bệnh viện. Hắn đã được gia đình đón về được nửa tháng.
Trong một tuần qua, hắn đã nhận được lời chia buồn từ người thân và bạn bè, bao gồm cả thầy cô và các bạn cùng lớp, cũng như các cuộc phỏng vấn từ một số phương tiện truyền thông.
Lão sư nói với hắn rằng việc nghiên cứu các giống loài quý hiếm: Rồng, đã bị đình chỉ vô thời hạn.
Tất nhiên, hạng mục này có số lượng học viên không nhiều, Giang Tự Bạch đã là học viên cuối cùng.
Hiện tại Giang Tự Bạch có thể trở về, đã là may mắn, nếu lại vì hạng mục này mà xảy ra chuyện với nghiên cứu viên, thực sự là không cần phải......
Giang Tự Bạch nhận được một số tiền bồi thường rất lớn, khi đối mặt với lão sư, hắn cực kì chột dạ cùng áy náy.
Lão sư đã lớn tuổi, dự kiến sẽ nghỉ hưu trong hai năm tới, vậy mà lại không gặp được rồng.
Về phía hắn, rõ ràng đã gặp nhưng những việc biết được ở long tộc, hắn không nói ra được.
Mỗi lần nghĩ đến long tộc, hắn không thể kiềm chế được mà nghĩ đến Ian.
Đã quá lâu, cũng không biết Ian như thế nào. H.am m.uốn t.ình d.ụ.c của Ian rất mạnh và cũng tràn đầy năng lượng mỗi ngày.
Nói cách khác, long tộc đều như vậy, cho nên chủng tộc của bọn họ mới không có bầu bạn cố định.
Thực ra, nếu nghĩ theo cách này thì việc hắn rời bỏ Ian là đúng đắn.
Vẫn có sự khác biệt lớn giữa nhân loại và long tộc.
Giang Tự Bạch được
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ta-bi-nhom-ac-long-chan-nuoi/1970935/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.