Tuy rằng Giang Tự Bạch rất đói bụng nhưng thức ăn cho sủng vật nhìn giống như thức ăn cho động vật vậy.
Hắn càng ngày càng cảm thấy mình giống mèo.
Nhớ rõ ngày xưa tiểu khu hắn sống có mấy con mèo hoang, thức ăn mua cho chúng với thức ăn trước mặt hình như cũng không khác nhau lắm, nó được chia thành từng khối nhỏ, được kết hợp với sữa chua, phô mai, còn được trộn với nhiều thực phẩm màu sắc khác nhau, còn có cá nhỏ nữa......
Giang Tự Bạch có chút đau đầu, nhìn ánh mắt của Hắc Long, rồi lại cúi đầu nhìn chằm chằm thức ăn cho sủng vật, ước chừng nhìn 1 phút đồng hồ.
Ian nhìn bộ dáng rối rắm của tiểu sủng vật, nó hơi khó hiểu nghiêng đầu, chần chờ hỏi: "Bạch Bạch, ngươi không đói bụng à? Hay là ngươi không thích loại thức ăn này?"
Ian nói xong, buồn rầu quơ quơ đuôi, sau đó mở trí não giấu trên cổ.
Giang Tự Bạch đứng hình khi nhìn thấy màn hình trong suốt xuất hiện trước mặt hắc long.
Màn hình trong suốt, đây rõ ràng là trí não mà! Long tộc thế mà cũng sử dụng trí não? Cho nên, chúng nó có thể vẫn đang ở trong thời đại tinh tế, nói không chừng, tinh võng của chúng nó cùng với nhân loại có thể có mối liên kết, nhưng đó có thể là liên kết một chiều, chúng nó có thể nhìn trộm nhất cử nhất động của nhân loại, dễ dàng thu hoạch hướng đi của nhân loại, ngược lại nhân loại không thể truy tìm được dấu vết của chúng.
Giang Tự Bạch nghĩ đến đây, trong lòng không khỏi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ta-bi-nhom-ac-long-chan-nuoi/1971315/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.