Đan đường.Ngô lão vừa thấy Giang Nhất Ninh đi vào, lập tức cười nói: "Tiểu tử, sao hôm nay ngươi lại đến đây? Chẳng lẽ linh phì lại không đủ hả?"Giang Nhất Ninh lập tức lấy ra Bạch Nguyệt Cốt Hoa Thảo từ trong Tu Di giới chỉ trước!"Không phải đâu, ta muốn cho người xem hiệu quả trước.
Đây là dược thảo trăm năm của người!"Ngô lão lập tức cầm lấy dược thảo nhìn xem."Tiểu tử, có bản lĩnh đó nha...!Nhưng ngươi rút nó mang đến đây cho ta làm gì?" Lão nói xong lại phẩy phẩy tay: "Quên đi, nếu đã giao cho ngươi quản lý, ngươi cảm thấy nên thu gặt thì cứ thu gặt, ta không có ý kiến!"Giang Nhất Ninh cười cười: "Người yên tâm, ta sẽ không phá hỏng linh điền của người đâu.
Ta cảm thấy chúng nó mọc không tốt mới nhổ lên mà!"Đồng thời, hắn lại lấy ra sáu gốc Bích Hà Tam Hoa trăm năm tuổi đưa cho Ngô Lão: "Ngô lão, cái này giá bao nhiêu?"Ngô lão nhìn nhìn rồi tùy ý nói: "20 một gốc, tổng cộng 120 linh thạch, là trả nợ cho ta ư?"Giang Nhất Ninh xấu hổ cười cười: "Người thư thư cho ta thêm một chút nữa.
Ta sắp phải xuống núi một chuyến, hiện giờ đang lúc cần dùng linh thạch!"Ngô lão cười cười: "Đước, ta không thúc giục ngươi, coi như cho ngươi chút chỗ tốt vì đã giúp ta quản lý linh điền!"Lão nói xong, lập tức lấy ra 120 linh thạch.Giang Nhất Ninh vội vàng nói: "Ngô lão, người giúp ta đổi thành 3 bình Luyện Khí đan đi!""Ngươi đã Trúc Cơ còn dùng Luyện Khí đan? Phải dùng Ngưng Khí đan mới đúng chứ?"Giang Nhất Ninh nhún nhún
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ta-cau-tai-tu-tien-cham-duoc-vien-cau-truong-sinh/2448378/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.