- Cái này không liên quan đến ngươi.
Cổ Điển cúi đầu nói.
-Tại sao không liên quan đến ta? Nói cho cùng chúng ta không phải bạn tốt sao?
Nam sinh vỗ vỗ bả vai Cổ Điển, tiếp tục nói:
-Chẳng lẽ ngươi quên tình bạn giữa chúng ta sao? Ta vẫn luôn nhớ kỹ đấy.
Con ngươi Cổ Điển co lại, tuy nhiên không nói gì.
-Suy nghĩ thật kỹ đi, hiện tại Chu Văn, tương lai là ta.
Nam sinh nheo mắt lại nói:
-Vật họp theo loài, nhân dĩ quần phân, xuất thân của ngươi đã chú định ngươi không có bằng hữu là con người, ngoại trừ người như ta, nhân loại không bao giờ tiếp nhận quái vật ngươi, bây giờ ngươi không động Chu Văn, tương lai hắn biết thân phận của ngươi, không do dự phân rõ quan hệ với ngươi, thậm chí ra tay giết ngươi.
Dừng một chút, nam sinh còn nói thêm:
-Đừng nói ngươi không biết, lão sư của hắn là Vương Minh Uyên, có kết cục gì, hiện tại hắn dám thừa nhận hắn là học sinh Vương Minh Uyên sao? Nếu như Vương Minh Uyên xuất hiện, nhất định hắn sẽ tự tay giết chết Vương Minh Uyên…
-Cái này không liên quan đến ta.
Cổ Điển nói mà không biểu cảm gì.
-Không liên quan đến ngươi? Nói như vậy, coi như tất cả mọi người biết mẹ ngươi sinh ra ngươi như thế nào, nói ra không có vấn đề gì sao?
Nam sinh nheo mắt lại, nhìn chằm chằm Cổ Điển nói.
Sắc mặt Cổ Điển lập tức đại biến, đột nhiên ngẩng đầu, trừng mắt nam sinh nói:
-Lữ Khải Đức, nếu ngươi dám tiết lộ nửa câu, ta nhất định
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ta-chi-muon-an-tinh-choi-game/269793/chuong-495.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.