Phía dưới dung nham kia, có thể nhìn thấy một tòa cung điện, toàn thân như đồng thau, trộn lẫn với dung nham, rất khó nhìn thấy bộ dáng của nó.
Chu Văn cẩn thận phân biệt một hồi lâu, mới đại khái nhìn ra bộ dáng cung điện kia giống hình bán cầu, có điều đây chỉ là bộ phận nhìn thấy được, không nhìn thấy đằng sau, vẫn chưa biết nó lớn đến mức nào.
Phía trước kiến trúc bán hình cầu, đường kính vượt quan ngàn mét, phía trên vòng tròn có kinh vĩ tuyến, đỉnh cao nhất vòng tròn, có thể nhìn thấy một cái bình đài, nó cũng có dạng hình tròn, đường kính tầm hai ba mươi mét, xem ra hơi giống chỗ ra vào, tuy nhiên lại bị phong bế lại, không nhìn thấy khe hở.
Chu Văn nhìn một lúc lâu, cũng không biết kiến trúc này rốt cuộc là thứ gì.
Lúc tầm mắt Chu Văn vô tình quét đến một góc của vật kia, con mắt Chu Văn đột nhiên sáng lên, lỗ khảm kinh vĩ tuyết phân chia ra ngăn chứa bên trong, mà vị trí phía rìa đó, lại khắc lấy một đồ án nhỏ, trên đồ án nhỏ có hình Kim tinh thu nhỏ.
- Không ngờ có đồ án nhỏ!
Chu Văn vừa mừng vừa sợ.
Cầm điện thoại thần bí chỉ vào phía màn hình Ma phương, hắn muốn thử xem có thể chụp được đồ án nhỏ không, nhưng phát hiện ra căn bản vô dụng, đừng nói cách màn hình, coi như hắn thật sự đứng trên Kim tinh, khoảng cách như vậy quá xa, nhất định phải chui vào bên trong nham tương, tới gần mới quay chụp được.
Nguyên bản
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ta-chi-muon-an-tinh-choi-game/660326/chuong-1209.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.