Chu Văn bên cạnh xem trong chốc lát, cuối cùng hiểu rõ Lưu Vân cùng lão đầu kia lăn tăn cái gì.
Lưu Vân nhất định phải mua một thanh kiếm đồng từ chỗ lão đầu kia, lão đầu lại nói cái gì cũng không chịu bán, một cái không mua, một cái không bán, thế là rùm beng.
Cũng không phải nói lão đầu kia thật sự không bán, mà lão đầu kia kiên trì phải dùng một khỏa trứng Thần thoại Phối sủng đổi lấy, bằng không mấy bao tiền hắn cũng không bán.
Lão đầu kia còn nói, thanh đồng kiếm này của hắn, trước Dị thứ nguyên phong bạo đã lấy được từ bên trong Tần Thủy Hoàng lăng, chính là bội kiếm của Tần Thủy Hoàng.
Lời này tự nhiên không có người nào tin, coi như thật sự là bội kiếm của Tần Thủy Hoàng lăng, hiện tại món đồ kia cũng chẳng có giá trị gì, cùng lắm xem như một món đồ cổ.
Lão đầu lại kiên trì phải dùng thanh kiếm kia đổi trứng Thần thoại Phối sủng, Lưu Vân cũng không biết có chủ ý gì, khăng khăng muốn mua thanh kiếm kia, nhưng hắn lại không có trứng Thần thoại Phối sủng để đổi.
- Không thích hợp, loại gia hỏa da mặt dày như Lưu Vân, làm sao thành thật mua kiếm như vậy, càng không thể đứng trong đây cái nhau, nếu hắn thật sự muốn thanh kiếm kia, chỉ sợ âm thầm trộm đi mới đúng…. Rốt cuộc tên này muốn làm gì?
Chu Văn âm thầm suy tư.
- Ta ra giá ba khỏa trứng Sử thi Phối sủng Thanh Đồng Nhân, đổi thanh kiếm của ngươi thế nào?
Lưu Vân nói với lão đầu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ta-chi-muon-an-tinh-choi-game/660844/chuong-862.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.